28 June 2016

Những chuyện khốn nạn ở nông thôn VN ngày nay

Những chuyện khốn nạn ở nông thôn VN ngày nay

Tôi không thể dùng từ ngữ nào khác ngoài hai chữ "khốn nạn" dù từ ngữ đó không được lịch sự nhưng đó là tiếng người dân thường dùng để chỉ những hành động bẩn thỉu, quá tàn nhẫn của những kẻ có quyền có thế dù ở giữa thành phố hay nông thôn. Nhưng khổ nỗi là người dân nông thôn thường không dám mở miệng kêu ca vì sợ bị trù dập không ngóc đầu lên nổi. Tố cáo "tiêu cực" tức khắc bị chính cái cơ quan tham nhũng đó đuổi việc.
Những người nông dân phải sống trong những ngôi nhà tranh rách nát.
Cho nên người dân bị bịt mồm bịt miệng rất âm thầm chứ không bị bịt mồm khi đứng trước tòa án như cha Lý, ông bị bịt miệng lần thứ 6 khi ông hô to câu "Ô nhục, phiên tòa ô nhục." Hình ảnh ấy được loan ra trên khắp thế giới ai cũng biết. Bọn cường hào ác bá ở nông thôn VN ngày nay khôn ranh quỷ quyệt hơn nhiều, bịt miệng dân mà không để lại dấu vết, không một ai ngờ tới. Rất nhiều sự việc đã xảy ra thường bị "chìm xuồng," nhưng bàn tay không thể che nổi ánh sáng mặt trời, vẫn có những sự việc lọt ra ngoài khiến người dân phẫn nộ.

Bức xúc và... bức xúc, có gì đáng nhạc nhiên đâu
Sau khi Chủ tịch QH, ông Nguyễn Sinh Hùng "bức xúc" trước hàng ngàn loại phí trên thì các đại biểu, các vị bộ trưởng cũng "bức xúc" theo về sự bất cập trong việc thu phí, lệ phí hiện nay.

Trên báo Người Lao Động nhiều bạn đọc bày tỏ sự ngạc nhiên:
"Ô hay, những bất cập này, những nỗi khổ này người dân đã thấy và đã chịu bao nhiêu năm nay rồi, có gì mà các vị lãnh đạo lại "ngỡ ngàng" thế. Bao nhiêu năm qua người dân than trời, kiến nghị hoài trong các cuộc tiếp xúc cử tri hằng năm đấy thôi chứ có mới mẻ gì đâu các vị có vẻ khó hiểu. Vấn đề khó hiểu nhất chính là nó phi lý, khốn khổ với người dân bao nhiêu năm qua nhưng chẳng thấy thay đổi."

Điều này cũng được chứng minh rõ qua trình bày của ông Phùng Quốc Hiển, Chủ nhiệm Ủy ban Tài chính – Ngân sách: Sau khi QH cho ý kiến lần đầu về dự án này tại kỳ họp thứ 9 vừa qua, thường trực ủy ban này và Bộ Tài chính (cơ quan chủ trì soạn thảo) đã phối hợp với các bộ, ngành địa phương rà soát, sắp xếp, bãi bỏ 5 khoản phí và 6 khoản lệ phí, chuyển 4 khoản phí sang giá và bổ sung 6 khoản phí khác.

Với một "rừng" phí như thế, qua một kỳ họp QH mà chỉ bỏ vài loại phí, lệ phí trong khi bổ sung thêm 6 loại phí mới thì có gì là đổi mới?

Không đủ ăn lấy gì đóng phí?
Không cần nói thì ai cũng có thể hình dung cuộc sống của người dân ở vùng nông rất thiếu thốn. Một số lớn người dân còn nghèo, sống rất vất vả, thậm chí thiếu đói khi mùa giáp hạt. Hầu như họ chỉ đủ lo chạy ăn từng bữa mà không thể để dành khi thiếu đói, không lo nổi cho con cái ăn học đàng hoàng. Những loại phí "dài dằng dặc" kia thì rất "vô tư vẫn đều đặn có người đến thu đã và đang là gánh nặng đối với cuộc sống của họ.

Cứ tưởng là "phí" thì mức thu không lớn lắm, nhưng với thu nhập ít ỏi, nếu đóng những khoản thu này thì có khả năng gia đình, con cái của họ phải mất đi nhiều bữa ăn, giấc ngủ càng trằn trọc hơn vì bao lo toan về cuộc sống. Chúng ta không quá khó để có thể nhìn thấy rất nhiều mái nhà xiêu vẹo, rách nát ở bất cứ vùng nông thôn nào. Nông dân còn nghèo lắm, từng đồng đối với họ là mồ hôi, nước mắt trải ra trên cánh đồng. Thu gì thì phải cân nhắc chứ không thể ồ ạt như thế.
Ông Đặng Văn Dũng - Bí thư Đảng uỷ xã Vĩnh Thuận - thừa nhận danh sách này là danh sách khống (toàn là tên cũa những quan ăn cắp tiền hỗ trợ của dân).
Ví dụ về một trường hợp cụ thể, bạn đọc Thanh Hà, kể:
"Vợ chồng chị tôi có 3 con. Cả nhà sống nhờ vào 3 sào ruộng và miếng vườn. Lúa làm ra không đủ cho gia đình ăn giáp hạt. Trồng rau quanh vườn cao lắm mỗi ngày thu hoạch được 20,000 đồng. Chồng thì làm thuê lúc được lúc không, rảnh rỗi thả câu kiếm dăm ba con cá cải thiện bữa ăn gia đình. Việc kiếm khoai sắn ăn trừ bữa diễn ra thường xuyên. Những đứa trẻ nhiều hôm nhịn đói đến trường trong manh áo cũ mèm, vá víu. Bao nhiêu năm nay chị trốn đóng những khoản phí mà địa phương thu. Chị là chẳng có gì để đóng và nếu đóng thì con cái càng thiếu thốn".

Một bạn đọc Trần Văn Tí Em phân tích:
"Với thu nhập quá thấp như phần lớn người dân nông thôn hiện nay, họ không thể đầu tư được gì cho con cái. Một đứa trẻ bước vào học cao đẳng hoặc đại học thì học phí một năm mất khoảng 20 triệu đồng. Tiền ở trọ, chi phí sinh hoạt thêm khoảng 30 triệu đồng nữa. Chỉ hai khoản này thôi thì thu nhập của phần lớn người làm nghề nông chẳng thể nào kham nổi. Điều đó có nghĩa con họ thất học và tương lai chờ đợi chúng sẽ là cái cuốc và miếng ruộng. Cứ thế, tình cảnh này sẽ tiếp tục lặp lại ở đời cháu…"

Lại chuyện cái hộ khẩu hay cái hậu khổ
Tôi đã có dịp tuờng thuật với bạn đọc về người dân ở huyện Thọ Sơn, Thanh Hóa "tá hỏa" vì họ phải nộp 200 nghìn đồng cho mỗi lỗi sai trong sổ hộ khẩu và giấy khai sinh và chuyện các quan huyện Thọ Sơn- Thanh Hoá nên các quan huyện Vĩnh Tường (tỉnh Vĩnh Phúc) lại "phát minh" ra chuyện đẻ con thứ 3, nộp 2 triệu mới có giấy khai sinh. Đẻ thêm con phải đóng thêm. Như vậy có nghĩa là nếu không đóng hai triệu thì đứa con đó không được làm giấy khai sinh coi như "không được đẻ". Chuyện này cũng chẳng khác gì chuyện "không được chết" vì "nợ" thôn 1.7 triệu đồng không cho làm đám ma.
Ông Hải khẳng định chữ ký trong danh sách không phải của ông.
Đến nay, học tập được cách kiếm tiền dân của các đàn anh Thọ Sơn (Thanh Hóa) và Vĩnh Tường (Vĩnh Phúc), các quan ở thôn Đông Lâm, xã Hương Lâm, H.Hiệp Hòa (Bắc Giang) lại đẻ ra cách móc túi dân bằng cách phải nộp hàng chục, thậm chí hàng trăm triệu đồng tiền phí, mới được trả sổ đỏ.

Cái sổ đỏ quan trọng lắm, nếu không có cái sổ đỏ người dân không thể làm ăn buôn bán hoặc đi bất cứ đâu. Hơi một tí là quan chức từ anh thư ký thôn đến tòa án các cấp đều đòi "kiểm tra cái sổ đỏ" xem anh có đúng là người ở địa phương đó hay không. Sai một tí thôi là mọi việc đều "không hợp lệ, sổ toẹt hết". Người dân coi cái sổ đỏ như sinh mạng của mình.

Thế nên nhiều gia đình dân thôn Đông Lâm cho biết, sau bao năm chờ đợi, cuối năm 2015, nhận được thông báo lên trụ sở Ủy Ban Nhân dân (UBND) xã Hương Lâm nhận "Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất" (tức là cái sổ đỏ – VQ) của mảnh đất đang ở. Vừa nhìn thấy sổ, người dân đã "té ngửa" vì khoản phí phải trả để được nhận sổ từ vài chục đến vài trăm triệu đồng. Một người dân cho biết: "Chính quyền xã chỉ cho chúng tôi nhìn thấy sổ đỏ chứ không cho mang về".

Ông Đồng Văn Tú (45 tuổi) ở thôn Đông Lâm bực tức kể lại: "Nhà tôi có hơn 300 m2 đất, phải nộp 138,8 triệu đồng UBND xã mới trả sổ. Thấy khoản tiền lớn và vô lý nên tôi không nộp".

Theo ông Tú, tháng 12.1996, gia đình đã nộp 7.5 triệu đồng để mua 308,5 m2đất theo chủ trương bán đất lấy tiền xây dựng hạ tầng cơ sở của UBND xã Hương Lâm. Sau khi được bàn giao đất, gia đình đã xây nhà, ở ổn định từ đó đến nay, nhưng không được cấp sổ đỏ, dù nhiều lần đã đề nghị với chính quyền địa phương. Đến khi có sổ thì không đủ tiền nộp vì phí quá lớn.
Cuộc sống ở quê quá khó khăn, những đứa trẻ vào các thành phố kiếm sống.
Ngoài ông Tú, tại thôn Đông Lâm còn hàng chục gia đình khác chung tình cảnh. Theo ông Đồng Viết Thắng (57 tuổi), người nộp ít nhất là gia đình ông Nguyễn Đình Nguyên, với 60.6 m2 nộp 27.3 triệu đồng; nhiều nhất là ông Ngô Quang Giảng với 620.1 m2 đất, phải nộp 270 triệu đồng.

Theo ông Đồng Văn Tú, công thức chung để tính ra mức tiền phải nộp của mỗi gia đình kể trên là lấy tổng diện tích mảnh đất nhân với giá đất hiện thời (UBND xã áp giá 1,5 triệu đồng/m2), sau đó nhân với 30% thì ra số tiền phải nộp phí sổ đỏ. Ví dụ nhà ông Tú có 308.5 m2 x 1.5 triệu đồng = 462.75 triệu đồng x 30% = 138.8 triệu đồng. "Người dân chúng tôi không hiểu UBND xã lấy công thức tính phí cấp sổ đỏ này từ quy định nào."

Trong khi đó, theo phản ánh của ông Thắng, năm 1996, trước khi mua đất, gần trăm gia đình dân ở thôn Đông Lâm đã chung nhau nộp 3 triệu đồng gọi là tiền quy hoạch và tiền cấp sổ đỏ cho UBND xã Hương Lâm. Người trực tiếp thu, có ghi lại phiếu, là ông Đồng Minh Hội, Trưởng thôn khi đó.

Ép dân theo luật đã bị hủy bỏ
Tuy nhiên, luật sư Tạ Quốc Cường, Giám đốc Công ty luật Hợp danh sự thật, thuộc Đoàn Luật sư Hà Nội cho biết, ngày 26.8.2014, UBND tỉnh Bắc Giang đã ký Quyết định số 1271 bãi bỏ Quyết định số 191 ngày 27.6.2012, có hiệu lực từ ngày ký.

Luật sư Cường khẳng định "Như vậy, UBND H.Hiệp Hòa đã ép người dân phải nộp tiền phí cấp sổ đỏ theo quy định pháp luật đã bị bãi bỏ".

Trước ý kiến này, bà Nguyễn Thị Hoa, Bí thư Huyện ủy Hiệp Hòa cho biết sẽ yêu cầu các cấp liên quan kiểm tra lại thông tin về việc chính quyền áp dụng văn bản pháp luật đã hết hiệu lực kể trên.

Cứ đụng đến chính quyền làm láo là lại đợi "kiểm tra, kiểm thảo" dù bà này thừa biết cấp dưới thừa hành ra sao nhưng vẫn làm thinh hoặc có "ẩn tình" chia chác gì đây nên "há miệng mắc quai" đành đưa cái bài học thuộc lòng cũ rích "kiểm tra" che đạn.

Cái thể lệ hành chính ở VN là như thế. Đừng mong gì họ sửa đổi, họ ôm chặt lấy nhau để cùng sống, cùng chia hưởng hạnh phúc chói lòa trên lưng thằng dân nghèo khố rách áo ôm.

Ăn chặn tiền hỗ trợ người dân nghèo
Một chuyện khốn nạn khác vừa xảy ra tại xã Vĩnh Thuận (huyện Vĩnh Thuận, tỉnh Kiên Giang), mấy tên cán bộ xã "ém" tiền trợ cấp cho gia đình nghèo và kê khống diện tích lúa bị hạn mặn để rút tiền hỗ trợ được UBND tỉnh Kiên Giang cấp.

Theo báo cáo của Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn (NN-PTNT) tỉnh Kiên Giang, trong đợt hạn mặn vừa qua, toàn tỉnh có hơn 56,000 ha lúa bị thiệt hại. Người dân ở tỉnh này chịu thiệt hại nặng nề vì lúa bị ngập úng do mưa dầm. UBND tỉnh đã cấp hơn 108 tỉ đồng để giúp người dân trong lúc khó khăn. Thế nhưng bọn sâu dân mọt nước lợi dụng mọi cơ hội để "ăn cướp" tiền của dân.

Nhận tiền phải đóng phí
Bà Đặng Thị Hà ở ấp Kênh 3, xã Vĩnh Thuận (huyện Vĩnh Thuận, tỉnh Kiên Giang), cho biết 4 ha lúa của gia đình bà đã bị thiệt hại 100%. Thế nhưng, chính quyền địa phương chỉ hỗ trợ cho bà 1 ha với số tiền 2 triệu đồng thay vì 8 triệu đồng theo quy định. Bà nói:
"Tôi đến gặp cán bộ ấp để khai báo 4 ha lúa bị chết khô nhưng không được ai xuống kiểm tra, xác minh. Tôi thật sự ngỡ ngàng khi được nhận tiền hỗ trợ chỉ với 2 triệu đồng cho 1 ha. Nhận tiền xong, lập tức cán bộ xã bắt tôi phải đóng các khoản phí tổng cộng 220.000 đồng nhưng không giao biên lai thu tiền, không giải thích là thu tiền gì."

Không những vậy, một cán bộ ở xã Vĩnh Thuận (xin giấu tên) cho biết một số cán bộ xã thông đồng, móc nối với người dân nâng khống diện tích lúa bị thiệt hại để nhận tiền hỗ trợ chia nhau tiêu xài. Thậm chí có người không gieo sạ nhưng vẫn được đưa vào danh sách hỗ trợ và nhận tiền. (Tức là không gieo cấy gì hết vẫn được đền bù).

Ông Lâm Hiền Lương, Phó Chủ tịch UBND xã Vĩnh Thuận khi trả lời báo chí đã trâng tráo bào chữa: "Có trường hợp cán bộ lập danh sách "lộn" nên mới xảy ra tình trạng hộ dân bị thiệt hại nhưng không đưa vào danh sách nhận tiền hỗ trợ". "Lộn" gì mà "lộn" lạ đời thế, sao không "lộn" cho dân hưởng nhiều hơn quan, chỉ "lộn" cho quan ăn hết cả cái áo đụp của dân.

Quan xã giữ giùm quà Tết của dân
Cũng theo phản ánh của người dân ở xã Vĩnh Thuận, trong dịp Tết Nguyên đán vừa qua, có gần 86 gia đình nghèo tại địa phương được hỗ trợ quà và tiền ăn Tết nhưng cán bộ xã lập hồ sơ, chứng từ khống để "giữ giùm" cho đến nay.

Theo đó, mỗi hộ nghèo nhận 1 phần quà trị giá 150,000 đồng và 350,000 đồng tiền mặt. Ông Huỳnh Văn Tấn, Chủ tịch Hội Chữ thập đỏ xã, là người đứng ra nhận 31 triệu đồng từ Phòng Lao Động - Thương Binh và Xã Hội huyện Vĩnh Thuận để chi cho dân và làm các thủ tục quyết toán. Tuy nhiên, hầu hết các hộ dân đều không nhận được tiền, quà theo như danh sách ký nhận và các chữ ký này cũng là giả mạo.

Ông Nguyễn Văn Thới, ngụ ấp Kênh 14, xã Vĩnh Thuận, bức xúc: "Tết vừa rồi tôi chỉ nhận được 200.000 đồng tại văn phòng ấp chứ không có khoản tiền nào khác. Tôi cũng không biết ai đã mạo chữ ký của tôi trong bảng nhận quà và tiền hỗ trợ từ UBND huyện".

Như thế không thể không dùng từ ngữ nào khác ngoài mấy chữ "bè lũ khốn nạn" để chỉ bọn quan lại địa phương này được.

Văn Quang
Viết từ Sài Gòn ngày 27.06.2016

27 June 2016

Vài lời, thưa với Tổng Trọng

Vài lời, thưa với Tổng Trọng

Thưa ông Tổng,

1- Lão và ông: Sinh ra, phải thời loạn lạc – Lớn lên, gặp lúc thế Nước rối ren. Xuống biển, bị bọn hải tặc Trung cộng, chặn đường. Ra ngõ, chạm ngay lũ cướp ngày và bị chúng trấn lột, từ cửa. Ngồi trong nhà, cũng chẳng chút bình yên. Đinh tai – nhức óc, nghe lũ khuyển dương, buông lời lếu láo. Ruột đau như cắt – nước mắt đầm đìa. Chỉ hận, tuổi cao – sức yếu; tài hèn – chí cùn. Bởi thế, không thể trừ họa cho dân. Đành phải ngồi nhà, mà đọc sách Thánh hiền, cho qua ngày – đoạn tháng.

Một ngày kia, soi đến tấm gương oanh liệt của Triệu Thị Trinh, cùng câu nói để đời của Bà: "Tôi chỉ muốn: cưỡi cơn gió mạnh – đạp bằng sóng dữ – chém cá kình ở Biển Ðông – đánh đuổi quân Ngô – giành lại giang san – cởi ách nô lệ. Chứ không chịu khom lưng, làm tì thiếp người ta". Lão, sa xẩm mặt mày. Choáng váng, như bị ai đó, gõ búa vào đầu. Xấu hổ, vô cùng ! Cho mình và cho những đấng nam nhi râu quặp của nước Việt.

Chẳng biết, ông và cái Đảng của ông, có cái cảm giác xấu hổ ấy không? Nếu có, hãy 1 lần, đến viếng Đền thờ Bà Triệu. Ở đó, hãy đốt hương lên, mà thề trước liệt tổ – liệt tông, rằng: "Nguyễn Phú Trọng nói riêng và cái Đảng CS Việt nam nói chung, không có được cái ý chí sắt son, như vua Bà. Chúng tôi, nhìn thấy tiền, là sáng mắt lên – ngó thấy giặc, là sun cái ấy lại. Luồn trôn – chui háng chúng, cũng chẳng từ !  Miễn sao, giữ cho bằng được, môi trường hòa bình và hữu nghị, với… giặc. Để, ổn cố quyền lực và quyền lợi của chính mình. Tuy vậy, chúng tôi thề, không bao giờ, làm cái việc táng tận Lương tâm. Đó là, đem Giang sơn gấm vóc của Tổ tiên, cộng với sổ hộ khẩu của nước Việt, dâng cho Trung hoa CS. Và, chấp nhận, làm tôi đòi – nô lệ cho chúng. Nhược bằng, trái lời thề, sẽ bị Trời tru – Đất triệt. Cho, tuyệt cái loài CS, đớn hèn và lếu láo".

Đền thờ Bà, dễ tìm lắm. Nó, nằm ngay sát đường thiên lý Bắc – Nam. Ông ạ.

2- Lão và ông, không đồng tuế và cũng chẳng đồng môn. Nhưng, chúng ta, đều là "người miền Bắc" và cùng "có lý luận". Tuy thế, cái sự học của lão và ông, khác nhau một trời – một vực. Lão, chỉ tìm và học những thứ gì, phù hợp với thực tế và có ích, cho cuộc sống. Còn ông, lại chọn học và tôn thờ cái Chủ nghĩa Mác – Lê, một thứ phế phẩm, hỏng từ lý luận, cho đến thực tiễn. Nhân loại đã quay lưng với nó, từ lâu lắm rồi !  Dẫu có điếc – lác, ai cũng nhìn ra thực tế đó. Còn các ông? Đến giờ phút này, vẫn kiên định, bới cái đống rác đã bốc mùi của Lịch sử và hi vọng, tìm được kim chỉ nam, ở đó. Đã tìm thấy chưa, thưa ông ?

Mới ngày nào, những người CS các ông, tràn vào Sài gòn. Thoáng cái, đã hơn bốn chục năm trời. Bằng mười lần, nhiệm kì Tổng thống của Hoa kỳ. Nước người, càng ngày – càng đi lên, kể cả về thế và lực. Nước mình, càng ngày – càng tụt hậu thê thảm !  Ngay cả 2 người em, là Campuchia và Lào, cũng đã vượt qua mình trên nhiều lĩnh vực rồi. Phải không ông? Đã có bao giờ, những người CS các ông: Tự vấn lương tâm và sám hối về những thứ tồi tệ ấy chưa?  Hay vẫn nhâng nháo, nói lấy được, rằng thì là: "Đảng CS Việt nam, đã lãnh đạo Nhân dân Việt nam, đi từ hết thắng lợi này đến thắng lợi khác ". Những "thắng lợi" mà chiến lợi phẩm ở đó, chỉ được dành riêng cho 1 nhóm người trong hàng ngũ chóp bu của Đảng CS. Để có được những "thắng lợi" đó, Nhân dân Việt Nam đã phải đổ cả núi xương – sông máu và giờ đây họ trắng tay, chẳng có được cái gì !  Để có được những "thắng lợi" đó, Đất nước Việt Nam đã sắp phải đào đến những mẩu quặng cuối cùng !
Không có Học thuyết đúng đắn dẫn đường, các ông hành động như những thằng mù và giống như kẻ sắp chết đuối, các ông bám vào bất cứ 1 vật nào còn nổi xung quanh. Cho dù đó là con rắn độc ! Thỏa hiệp với Trung cộng ở Thành đô là ví dụ thứ nhất. Đem máu của chàng trai vạm vỡ "kinh tế thị trường" tiếp cho bà lão móm mém "định hướng XHCN", bất chấp sự khác nhau giữa nhóm máu của họ, là ví dụ thứ 2.

Đất nước mình, xác xơ – Dân mình, cơ cực – Đạo đức, xuống cấp – Môi trường, bị hủy hoại nặng nề – Nợ, như chúa Chổm. Tất cả, bởi các ông vẫn ngoan cố: "vận dụng 1 cách sáng tạo chủ nghĩa Mác – Lê vào hoàn cảnh thực tiễn của Việt Nam". Bằng mọi giá và bất chấp thực tế. "Lượng đổi – chất đổi". Khi cái "bọng cứt " kia chưa vỡ: Con giun Việt Nam, vô phương hóa thành Rồng – thành Hổ. Các ông, chắc chắn, nhận ra được điều đó.  Nhưng, vẫn không muốn thay đổi ! Bởi, các ông:

– Hoặc đã nhận ra, ChuNghiaCongSan đang trên đà sụp đổ ở Việt Nam. Cho nên, cố mà "sống gấp" và tranh thủ, làm "chuyến tàu vét" cuối cùng.

– Hoặc, các ông, toàn 1 lũ ăn hại. Vô kế khả thi, để lèo lái Đất nước ra ngoài vũng lầy khủng hoảng.

3- Thưa ông Tổng. Một nhiệm kì Tổng thống của Hoa kỳ có 4 năm. Ai làm tốt, cũng không được giữ chức vụ đó quá 2 nhiệm kì. Nói chi đến cái loại thiểu năng trí tuệ, mặt ngay – tay đờ.

Mới ngày nào, những người CS các ông, tràn vào Sài gòn. Thoáng cái, đã hơn bốn chục năm trời. Bằng mười lần, nhiệm kì Tổng thống của Hoa kỳ. Nước người, càng ngày – càng đi lên, kể cả về thế và lực. Nước mình, càng ngày – càng tụt hậu thê thảm !  Ngay cả 2 người em, là Campuchia và Lào, cũng đã vượt qua mình trên nhiều lĩnh vực rồi. Phải không ông? Đã có bao giờ, những người CS các ông: Tự vấn lương tâm và sám hối về những thứ tồi tệ ấy chưa?  Hay vẫn nhâng nháo, nói lấy được, rằng thì là: "Đảng CS Việt nam, đã lãnh đạo Nhân dân Việt nam, đi từ hết thắng lợi này đến thắng lợi khác ". Những "thắng lợi" mà chiến lợi phẩm ở đó, chỉ được dành riêng cho 1 nhóm người trong hàng ngũ chóp bu của Đảng CS. Để có được những "thắng lợi" đó, Nhân dân Việt Nam đã phải đổ cả núi xương – sông máu và giờ đây họ trắng tay, chẳng có được cái gì !  Để có được những "thắng lợi" đó, Đất nước Việt Nam đã sắp phải đào đến những mẩu quặng cuối cùng !

Nói thật với ông: cái mệnh đề mà ông nói, tốt đen như lão đây, không ngửi được !

Ông ơi ! Nếu tự xét mình không có đủ năng lực, xin đừng cố nữa ! Hãy dũng cảm, rời vũ đài Lịch sử, để Đất nước cất cánh. Đó là cách mà Tổng thống Thein Sein của Myanmar đã làm. Danh – lợi, bảo toàn – Tiếng thơm, lưu muôn thuở. Nhược bằng, vẫn ngoan cố bám và ngụy biện cho cái luận thuyết cù nhầy "Chùa đổ, nhưng đạo Phật không đổ ". Tức là, Nga Xô và hàng loạt các nước CS Đông Âu bị đổ, nhưng CNCS vẫn là, "mùa Xuân của Nhân loại" – vẫn là... những gì tốt đẹp nhất của loài người - Xin hãy đem người thân của các ông và đồng đảng của các ông ra mà làm thí nghiệm tiếp. Đừng thí nghiệm  trên cả Dân tộc Việt chúng tôi nữa và đừng dùng súng – đạn, cộng với nhà tù, để bắt cả Dân tộc chúng tôi phải đi theo các ông, muôn năm và mãi mãi. Nếu muốn thí nghiệm, hãy làm trên phạm vi hẹp. Hãy xin Đất nước, cắt cho cái đảo Phú quốc. Để, những người CS di cư ra đó mà ở. Rồi, xây dựng Phú quốc thành cái Thiên đường thuần khiết CS. Cái Thiên đường chỉ của 1 loại: cuồng tín và vô học. Còn chúng tôi, chẳng muốn sống cùng với cái bọn: Cướp bóc, đã là thói quen và lừa đảo, đã trở thành bản chất.

4- Các ông, không chút ngượng ngùng, thường ra rả, rót vào tai lũ dân đen chúng tôi, rằng thì là: "Cán bộ CS, từ trên xuống dưới, rặt là những người đầy tớ thật trung thành của Nhân dân". Lão nghĩ mãi, mà chẳng ngộ ra: cái câu nói đó, đúng ở chỗ nào (?)

Thói đời, người tài giỏi, thì mới làm được chủ nhân. Kẻ tôi tớ, thuần 1 loại, ngu si – dốt nát và, có "mũi nhòm mồm". Chủ nhân, ăn sung – mặc sướng. Đầy tớ, cơm hẩm – cháo thiu. Chủ nhân, bao giờ cũng được gọi là ông: "ông chủ ". Đầy tớ, bao giờ cũng bị gọi là thằng: "thằng đầy tớ ". Chủ nhân, quản lí đầy tớ. Đầy tớ phải làm lụng vất vả để nuôi ông chủ. Chưa thấy ở đâu và chẳng có bao giờ xảy ra cái vế ngược lại, trừ, ở Việt Nam. Dưới cái thời "rực rỡ nhất trong Lịch sử của Dân tộc". Ở cái thời "rực rỡ nhất" đó, bọn đầy tớ tham ăn và dốt nát, lại được có cái quyền "lãnh đạo toàn diện và tuyệt đối "… ông chủ. "Tẩu hỏa, nhập ma". Bởi thế: Trên-dưới, lộn sòng – Luân thường-Đạo lý, đảo lộn – Những giá trị phổ quát nhất của loài Người, luôn được hiểu và làm theo cách ngược lại.

Thưa ông Tổng, lão xin hỏi ông: Vinh quang cái quái gì, mà các ông cứ ông ổng cái mồm, tự nhận tầm của mình chỉ ở hạng đầy tớ, như thế ?  Chẳng có nhẽ các ông tự nhận mình là bọn dốt nát ?  Chẳng có nhẽ các ông thấy: khố rách – áo ôm, là vinh quang. Cho nên, vác rá đi ăn mày – ăn xin của khắp năm châu – bốn bể, nhưng cũng chẳng cảm thấy ngượng ngùng !?

Giả sử, lão đây, lấy thân phận ông chủ, mà gọi ông là "thằng Trọng ". Như thế, có phải là ông chủ hỗn với đầy tớ, hay không? Giả sử, lão đây, lấy thân phận ông chủ xét việc các ông đã làm - rồi mắng rằng: ông và đồng đảng của ông, rặt 1 lũ mặt ngay – tay đờ. Như thế, có phải là ông chủ hỗn với đầy tớ, hay không? Và, liệu ông có trở mặt, mà vu vạ cho lão: "Lợi dụng các quyền tự do dân chủ, để xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân". Rồi, lấy quyền đầy tớ mà cho ông chủ Dân già "nhập kho", hay không?  Chẳng có nhẽ, ông và đồng đảng của mình lại chịu nhục mà cam tâm tình nguyện: suốt đời làm đầy tớ cho Nhân dân Việt Nam?  Sao, không nuôi chí nhớn: dùng "bạo lực cách mạng" để lật đổ ách thống trị của Nhân dân và vùng lên, đè đầu – cưỡi cổ họ ?  Không dám làm cái việc ấy, bởi các ông biết: làm "đầy tớ ", kể cả cho Nhân dân, lẫn ngoại bang, đều sung sướng hơn nhiều, ông nhỉ ?  Nói nhỏ với ông: Nhân dân Việt Nam đã chán làm ông chủ rởm lắm rồi !  Họ chỉ muốn tiễn các ông và cả cái ChuNghiaCS về cái nơi đã sản sinh ra nó. Để nước Việt chúng tôi được sống trong thương yêu – đùm bọc và thanh bình.

5- Đứng trước bàn dân thiên hạ, ông thường giơ tay chém gió, mà nói rằng: "Đảng phải chăm lo đầy đủ và sâu sắc đời sống của nhân dân". Nghe ông nói, bao người đã phải bịt mũi – ngoảnh mặt. Bởi, đối với họ: Nói mà không làm, đó là bọn vô tư cách ! Nói 1 đàng – làm 1 nẻo, đó là bọn khốn nạn ! Họ muốn tiếp xúc để hỏi ông, chỉ 1 câu: "Cho dù có thực tâm muốn 'chăm lo đầy đủ và sâu sắc đời sống của nhân dân', các ông, lấy nguồn nhân lực – vật lực nào để làm được việc đó ?"

– Công an và Quân đội, đông lắm. Nhưng, cái đội "quân điếu phạt " ấy không được dùng để "lo trừ bạo" cho dân. Họ được huy động để đàn áp những cuộc biểu tình ôn hòa, chỉ để Bảo vệ Môi trường và phản đối quân Trung cộng xâm lược. Mỗi người đi biểu tình, được cả tá nhân viên công lực "chăm sóc" tận tình. Xe đưa, người đón – thăm hỏi, ân cần. Không có nhu cầu, vẫn có thể, được "mát xa" đến thâm tím cả mặt mày !  Vẫn còn dư người, họ phân ra "bảo vệ" dân lành. Từ hàng trí thức như TS Nguyễn Quang A, KS Lê Anh Hùng, cho đến chàng bán cua đẹp trai Trịnh Bá Phương: mỗi nhà, đều được hàng tiểu đội Công an, chầu chực ngày đêm trước cửa. Cơm, không phải nuôi – Lương, không phải trả. Nhưng cọng rác, cũng chẳng lo bị mất. Ưu việt, đến thế là cùng !

Thuế má, Đảng bóp nặn của dân, còn tàn bạo hơn cả thời Thực dân – Phong kiến !  Nhưng, nào có đủ để cho Đảng tiêu !  Mọi nguồn thu khác của Đất nước cũng được đổ dồn vào cái thùng không đáy có tên là Đảng CS. Vẫn thiếu để cho Đảng tiêu !  Đảng bán tiếp "lúa non" – Đảng đi vay với lãi suất cắt cổ để ăn chơi. Nói đâu xa: Mỗi năm, riêng cái gọi là Văn phòng TW Đảng, đã tiêu đến cả trăm triệu USD, tiền thuế của dân. Chuyện sát sườn như thế, chẳng có nhẽ ông Tổng, không biết ?  Các ông: Ăn vào cả Tương lai của đời con – đời cháu !  Ăn để cho Đất nước mang nợ đầm đìa !  Ăn tàn – phá hại như thế, lấy nguồn tiền nào, để "chăm lo đầy đủ và sâu sắc đời sống của nhân dân", hỡi ông Tổng ?

Các ông, quên dân – Chỉ nghĩ, đến mình !  Cho nên Xã hội loạn lạc: Trai tài, thì đi làm cu-li cho khắp 4 phương trời – Gái sắc, đành mang cái "vốn tự có " ra, mà kiếm ăn ở khắp hang cùng ngõ hẻm. Ngồi trong phòng có máy lạnh, ông Tổng có thấu được thực trạng thê thảm này, hay không ?
Huy động hết người vào đó, cho nên biển của mình, chẳng ai trông !  Các ông phải "nhờ " thằng anh em "16+4 " giữ hộ và dĩ nhiên, phó mặc bà con ngư dân của mình, cho chúng "chăm lo".

Huy động hết người vào đó, cho nên từ Bắc vào Nam, lừa đảo – trộm cắp – cướp giật đầy đường !  Trước bức xúc của dân, Đinh La Thăng ra lệnh cho CongAn Sài gòn, trong 3 tháng, phải triệt được vấn nạn này. Bây giờ, đã quá cái hạn trên, ông hỏi Đinh "chính ủy" xem, kết quả đến đâu rồi và nhắc Đinh "chính ủy ", nổ ít thôi !  Hãy nhớ cho thật kĩ: Quần chúng, không phải ai cũng bị thong manh và điếc lác như các ông đâu !

Huy động hết người vào đó, cho nên không có người để giải quyết những tranh chấp – khiếu kiện của dân chúng. Dưới, chỉ lên trên – Trên, "kính chuyển" xuống dưới. Bao người, vì khiếu kiện, đã phải khuynh gia – bại sản. Lão đây, là một trong những người đó. Trải qua gần hai chục năm trời bị Chính quyền CS lừa đảo – cướp giật hàng chục tỷ VND. Đến nay, vẫn không có ai đứng ra giải quyết, thậm chí trong 1 buổi "làm việc" với cái gọi là Cơ quan An ninh Điều tra, chúng còn ném thẳng vào mặt lão, 1 câu xanh rờn: "Công an không có nghĩa vụ và trách nhiệm đi đòi nợ thuê cho bác (!)". Đã thế, chúng còn đe dọa lão: "Viết trên ba chục bài, thế là đủ rồi. Viết nữa, sẽ bị khởi tố ! ". Nghĩa là, sẽ cho lão, "nhập kho ". Với kiến thức của cái hạng trẻ trâu như thế, lão đây không thèm chấp !  Nhưng, ông là người có học. Do đó, lão phải có nghĩa vụ và trách nhiệm nhắc ông Tổng 1 câu: "Tốt đẹp, phô ra – Xấu xa, đậy lại ". Cái bể phốt, có tên là "cướp của – hại người", chính các ông, mới có nhu cầu, đậy kĩ – giấu biệt. Lão đây, rất muốn trưng cái bản mặt xấu xa – tàn độc của các ông, ra trước dư luận trong và ngoài nước. Chính vì thế, lão thích lấy xà beng, cậy cái bể phôt ấy ra lắm. Dời non – lấp biển, lão không làm được. Chứ lột trần truồng chế độ CongSan, trên cả 2 phương diện lí luận và thực tiễn, lão đây, thạo lắm !  Lão biết "bắn súng bằng cả 2 tay ". Đối thoại hay đối đầu ?  Lão nhường ông, tùy chọn.

– Thưa ông Tổng, dân đen chúng tôi, thấm và sợ cách các ông "chăm sóc" túi tiền của chúng tôi, lắm lắm !  Ai đời: Mỗi con gà, Đảng chỉ bắt người nông dân gánh có mỗi 14 loại thuế và phí – Mỗi lít xăng, Đảng bắt dân phải cõng trên nó quá nửa tiền thuế và phí – Mỗi chiếc ôtô, Đảng bán ra, đắt gấp 3 lần giá nhập khẩu… Được Đảng "chăm sóc" kĩ lưỡng như thế, dân chúng, kiệt quệ. Tất thảy, đều "sụm bà chè ! "  Làm ăn chân chính, không đủ tiền, nộp thuế cho Đảng !

Thuế má, Đảng bóp nặn của dân, còn tàn bạo hơn cả thời Thực dân – Phong kiến !  Nhưng, nào có đủ để cho Đảng tiêu !  Mọi nguồn thu khác của Đất nước cũng được đổ dồn vào cái thùng không đáy có tên là Đảng CS. Vẫn thiếu để cho Đảng tiêu !  Đảng bán tiếp "lúa non" – Đảng đi vay với lãi suất cắt cổ để ăn chơi. Nói đâu xa: Mỗi năm, riêng cái gọi là Văn phòng TW Đảng, đã tiêu đến cả trăm triệu USD, tiền thuế của dân. Chuyện sát sườn như thế, chẳng có nhẽ ông Tổng, không biết ?  Các ông: Ăn vào cả Tương lai của đời con – đời cháu !  Ăn để cho Đất nước mang nợ đầm đìa !  Ăn tàn – phá hại như thế, lấy nguồn tiền nào, để "chăm lo đầy đủ và sâu sắc đời sống của nhân dân", hỡi ông Tổng ?

Các ông, quên dân – Chỉ nghĩ, đến mình !  Cho nên Xã hội loạn lạc: Trai tài, thì đi làm cu-li cho khắp 4 phương trời – Gái sắc, đành mang cái "vốn tự có " ra, mà kiếm ăn ở khắp hang cùng ngõ hẻm. Ngồi trong phòng có máy lạnh, ông Tổng có thấu được thực trạng thê thảm này, hay không ?

– Về mặt Tư tưởng, thương dân chúng, các ông chăm sóc cho họ càng kĩ. Sợ họ non nớt, dễ bị ăn phải bả của "bọn phản động ". Chính vì vậy, các ông mang Chủ nghĩa Mác – Lê, một món ăn đã bị ôi thiu ra và xào nấu nó lên. Sau đó, dẫu còn sống xít, cũng bắt dân chúng phải nhắm mắt mà nuốt !  Ngộ độc, hậu xét.

Món "đa nguyên – đa đảng ", mà dân chúng thèm, thì Đinh Thế Huynh, thay mặt Đảng CS, từ chối thẳng thừng. Và, chẳng cần được Nhân dân ủy quyền, ông ta, trắng trợn tuyên bố: "Việt Nam không có nhu cầu đa nguyên – đa đảng".

Món Nhân quyền, thì sao ? Đừng có mơ. Có tai, phải như điếc – Có mắt, phải như mù – Có mồm, phải câm như hến. Ý nghĩ cũng phải được Đảng cho phép. Đừng có thấy Đảng sai mà phê bình – Đừng có thấy Đảng hậu đậu mà dè bỉu. Ngược với Đảng, là "thù địch" – Trái với Đảng, là "phản động" và nơi cư trú tiếp theo sẽ là lao tù của Cộng sản, không thể khác.

6- Ông ơi ! Dân chúng chỉ muốn ông, 1 lần, thể hiện sự "quan tâm" đến họ. Bằng cách, hãy trở lại Vũng Áng. Để, hỏi thăm bà con ngư dân: "Chúng mày, sống – chết như thế nào ?". Sau đó, ngụp lặn vài vòng trên biển. Cuối cùng, ngồi dạng háng trên bãi cát và ăn cá, mà bà con vừa đi lộng, đánh bắt về. Làm được như thế, ông sẽ hồi sinh cho ngành đánh cá và ngành du lịch biển. Hàng chục triệu con người đang bám biển mưu sinh. Họ, sẽ tôn ông là Thánh sống. Làm được như thế, mọi cuộc biểu tình vì Môi trường biển tự khắc sẽ tan. Việc gì phải dùng đến hạ sách, là đàn áp họ !

Công an và Quân đội sẽ được rảnh tay. Họ sẽ trở về, làm đúng nhiệm vụ của mình. Biên cương của Tổ quốc sẽ được giữ vững. Bọn bất lương sẽ hết đường áp bức và cùm kẹp dân lành.

– Ông ạ, muốn lo cho dân, việc thiết thực nhất của Đảng lúc này: "đáng mười làm một – đáng cả tiêu nửa ".

Chủ tịch Hồ Chí Minh của các ông, dẫu có vĩ đại đến đâu, thì một cái lăng to – mả lớn cũng đã là quá đủ !  Dựng thêm hàng loạt tượng đài của Chủ tịch, trên khắp Đất nước, cũng chẳng thể làm cho uy tín của Người tăng thêm, nếu không muốn nói là phản tác dụng !

Các ông, hãy rà soát lại những cơ quan – những đoàn thể – những con người thật sự không cần thiết và giải tán chúng đi !  Việc đó sẽ giúp Đất nước tiết kiệm hàng chục tỷ USD mỗi năm.

Hãy dành số tiền đó mà chăm lo cho dân – Hãy dành số tiền đó mà xây thêm trường học cho các cháu thiếu nhi không phải thất học và không phải học trong những cái "chuồng" học nữa – Hãy dành số tiền đó mà dựng thêm nhiều nhà thương cho người bệnh, đỡ phải "ba bốn người, một giường" và không phải chết vì không có tiền khám chữa bệnh nữa.

7- Cả cuộc đời, ông chỉ dành để nghiền Mác – Lê. Ông có thể nói vanh vách: "Cách mạng, không thể xuất khẩu " là câu nói của ai – ở tập mấy và trang thứ bao nhiêu của kinh điển (?)  Ông cũng có thể dẫn lời của Putin: "Xuất khẩu Cách mạng Dân chủ chỉ mang tới bạo lực, bần cùng và thảm họa xã hội " dể biện minh cho cái sự "ổn định" giả tạo ở những chế độ độc tài. Thông qua đó, gián tiếp đe dọa Nhân dân: Đừng có mơ tới cuộc Cách mạng Dân chủ ở Việt Nam. Ông và cả Putin nữa, đều có thể nói như những con vẹt và chỉ nhìn thấy Thực Tiễn một cách hết sức phiến diện !  Ai đã "xuất khẩu cách mạng vô sản" sang 2 nước láng giềng Lào và Campuchia. Để 2 xứ sở hiền lành đó, điêu linh? Phải chăng, những cuộc Các mạng Dân chủ ở Nga xô và các nước CS Đông Âu đã đem tới "bạo lực, bần cùng và thảm họa xã hội", hay ngược lại ?

Các ông, u mê ! Đến giờ này, vẫn nghĩ mình là "đỉnh cao trí tuệ của Nhân loại " – vẫn muốn ngồi xổm lên Thiên hạ. Không biết rằng: "Lợn – dê, chạy đến lò đồ tể / Mỗi bước, càng gần cõi chết thôi ! ". Không "thế lực thù địch và phản động" nào có thể lật đổ được chế độ của các ông, mà chính cách cai trị của các ông sẽ dẫn các ông tới chỗ chết và làm cho cả Đất nước bị khổ lây !

8- Nhà Chu bên Tàu, giành và giữ được Chính quyền ròng rã trong suốt 800 năm trời. Bí quyết của họ: 无为以牧之. Vô vi dĩ mục chi. Nghĩa là, thuận theo Tự nhiên – thuận theo Xã hội, mà cai trị dân chúng. Tự khắc, Dân an – Quốc trị.

Ở Việt Nam, thiền sư Đỗ Pháp Thuận cũng có tư tưởng ấy. Ông đã thể hiện nó trong bài thơ "Quốc tộ " nổi tiếng của mình. Chẳng có nhẽ, dân chuyên Văn như ông Tổng, lại chưa từng được đọc bài thơ ấy ?  Hay đọc rồi, mà không hiểu ?  Hay hiểu rồi, mà không biết cách vận dụng ?

Thương ông Tổng: có Tâm, nhưng chẳng đủ Tầm. Phép trị nước, chỉ được học 1 cách lớt phớt, chẳng đến nơi – đến chốn. Đồng đảng, biết ông, mắt mờ – chân chậm. Nhưng, chúng vẫn cố tình dựng ông lên, chỉ cốt làm bình phong, cho chúng vơ vét. Chúng được "ăn ốc" – còn ông, phải đi "đổ vỏ ".

Muốn giúp ông một tay, lão dịch Lục thao, chuyển cho ông tham khảo. Không cảm ơn lão, đã đành, Ông Tổng còn định sai lũ lau nhau, xuống bắt lão. Làm ơn mà nên oán ! Đến bây giờ, lão đã ngộ ra: "đàn cầm, đem gẩy tai trâu", nó có nghĩa, là như thế nào !

Chào ông.

Nguyễn Tiến Dân
Tạm trú tại 544 đường Láng – quận Đống đa – Hà nội. Tel: 0168-50-56-430
20-6-2016

24 June 2016

CSVN: Từ bước quy phục Thành Đô qua chính sách Ba Không đến lập trường Một Có

CSVN: Từ bước quy phục Thành Đô qua chính sách Ba Không đến lập trường Một Có

...Để lừa bịp nhân dân Việt Nam, chương trình 30 năm mà hai đảng cộng sản Việt Nam và Trung Quốc thực hiện, cho đến nay đã được 26 năm, được ngụy trang dưới những danh từ mỹ miều như: đại cục và 16 chữ vàng. Bây giờ, sau 26 năm thực hiện đại cục, chúng ta thử cùng nhau nhìn xem những người cộng sản Việt Nam đã làm mất về tay Trung Cộng những gì của đất nước?...

*

Cuối năm 1989 hệ thống cộng sản quốc tế tan vỡ từng mảng. Làn sóng dân chủ tác động mạnh và cách mạng thành công chớp nhoáng tại Đông Âu. Trên đất nước Ba Lan, Công Đoàn Đoàn Kết thắng lợi lớn và lãnh tụ công nhân Lech Walesa tiếp nhận chính quyền.

Cùng thời điểm 1989 Hung Gia Lợi dứt khoát chia tay với khối cộng sản Đông Âu để gia nhập Thị Trường Chung Âu Châu. Tại Đức, ngày 9/11/1989, bức tường ô nhục Bá Linh bị phá đổ. Dân Đức thống nhất reo hò mừng rỡ trong khi tên chủ tịch đảng cộng sản Đức là Honecker đào tẩu vì bị truy nã. Chính phủ cộng sản của Tiệp Khắc cũng tiêu tan và tại Roumania vợ chồng tên lãnh tụ cộng sản độc tài khát máu Ceaucescu bị xử bắn.

Như chúng ta đã biết, một hội nghị bí mật đã diễn ra giữa Hà Nội và Bắc Kinh tại Thành Đô - thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên bên Tàu vào các ngày 3-4/9/1990. Phái đoàn Cộng sản Việt Nam gồm: Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng, Đỗ Mười, Hồng Hà, Đinh Nho Liêm. Phái đoàn Cộng sản Trung Quốc gồm: Giang Trạch Dân và Lý Bằng.

"Việt Nam bày tỏ mong muốn sẵn sàng chấp nhận làm một khu vực tự trị thuộc chính quyền trung ương tại Bắc Kinh như Trung Quốc đã dành cho Nội Mông, Tây Tạng và Quảng Tây. Phía Trung Quốc đồng ý và chấp nhận đề nghị nói trên và cho Việt Nam 30 năm (1990-2020) để Đảng CSVN giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung Quốc".
Biến động xảy ra và tiếp nối nhau như một tràng pháo Tết để chào mừng cách mạng dân chủ thành công. Những tiếng reo hò hoan hô vang dậy vọng lại từ phía bên kia châu lục khiến các lãnh tụ của đảng CSVN lo sợ.

Ngày 10/4/1990 Bộ Chính trị đảng CSVN hội họp để tìm đường thoát hiểm. Phân tích tình hình chính trị Đông Âu người ta đổ tội cho mưu toan của đế quốc tư bản. Chỉ có Trần Xuân Bách và Nguyễn Cơ Thạch cho rằng nguyên nhân sụp đổ là do quản lý yếu kém, tư tưởng giáo điều gắn liền với mô hình Xã hội Chủ nghĩa sai lầm.

Trong buổi họp, Nguyễn văn Linh lập luận Trung Quốc dù là bành trướng hay bá quyền vẫn là một nước XHCN nên phải tìm hết cách đoàn kết lại thì mới mong thoát hiểm và mới hy vọng phục hồi phong trào cộng sản thế giới.

Quan điểm nói trên được đa số ủy viên trong Bộ Chính trị đồng tình. Sau phiên họp Trần Xuân Bách bị loại khỏi Bộ Chính trị và ít lâu sau Nguyễn Cơ Thạch cũng chịu chung một số phận. Thời gian như thế đã trôi qua được một phần tư thế kỷ. Giờ đây ta hãy thử nhìn lại xem ai đúng ai sai.

Bước quy phục Thành Đô

Như chúng ta đã biết, một hội nghị bí mật đã diễn ra giữa Hà Nội và Bắc Kinh tại Thành Đô - thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên bên Tàu vào các ngày 3-4/9/1990. Phái đoàn Cộng sản Việt Nam gồm: Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng, Đỗ Mười, Hồng Hà, Đinh Nho Liêm. Phái đoàn Cộng sản Trung Quốc gồm: Giang Trạch Dân và Lý Bằng.

Vào thời gian đó, sự sụp đổ của đế quốc cộng sản Liên Sô gây lo sợ cho cả Bắc Kinh lẫn Hà Nội. Vì lo sợ mà nhóm Ba Đình phải muối mặt sang Thành Đô xin quy phục. Và cũng vì lo sợ mà nhóm Trung Nam Hải tại Bắc Kinh phải tạm quên mối hận thù phản chủ đưa tới cuộc chiến tranh biên giới Trung-Việt năm 1979, mà vui lòng chấp nhận cho Hà Nội làm đàn em ý thức hệ để gây thế chống Mỹ.

Địa điểm Thành Đô được chọn để bảo đảm bí mật cho hội nghị. Cuộc đàm phán thành công và hai bên thỏa thuận bình thường hóa quan hệ ngoại giao song phương. Tuy nhiên, đối với phần nói chuyện bí mật thì phái đoàn CSVN giữ tuyệt đối cho riêng mình, không tiết lộ và cũng không tuyên bố cho nhân dân Việt Nam hay.

Mặc dầu vậy, ngay sau khi hội nghị vừa kết thúc thì nhật báo Tứ Xuyên loan tải một thông điệp của phái đoàn CSVN. Thông điệp đó như sau: "Việt Nam bày tỏ mong muốn sẵn sàng chấp nhận làm một khu vực tự trị thuộc chính quyền trung ương tại Bắc Kinh như Trung Quốc đã dành cho Nội Mông, Tây Tạng và Quảng Tây. Phía Trung Quốc đồng ý và chấp nhận đề nghị nói trên và cho Việt Nam 30 năm (1990-2020) để Đảng CSVN giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung Quốc". (Lý Bằng Nhật Ký Ngoại Sự).

Để lừa bịp nhân dân Việt Nam, chương trình 30 năm mà hai đảng cộng sản Việt Nam và Trung Quốc thực hiện, cho đến nay đã được 26 năm, được ngụy trang dưới những danh từ mỹ miều như: đại cục và 16 chữ vàng (sơn thủy tương lân, lý tưởng tương thông, văn hóa tương đồng, vận mệnh tương quan).

*

Bây giờ, sau 26 năm thực hiện đại cục, chúng ta thử cùng nhau nhìn xem những người cộng sản Việt Nam đã làm mất về tay Trung Cộng những gì của đất nước?

Thứ nhất, từ 26 năm nay, tất cả những người lãnh đạo CSVN đều đã phải qua Bắc Kinh để khấu đầu trước "thiên triều" và báo cáo việc thi hành chính sách, xác định quyết tâm thúc đẩy hợp tác toàn diện trên phương châm 16 chữ vàng.

Thứ hai là phải đề cập đến hai bản Thỏa Thuận Về Biên Giới, Trên Đất Liền Và Trên Biển. Trong bản Thỏa Thuận Về Biên Giới Trên Đất Liền (1990) CSVN phải nhường cho Trung Cộng khoảng mấy chục ngàn cây số vuông lãnh thổ suốt dọc biên giới của 10 tỉnh phía Bắc, đặc biệt là tại những vùng chiến lược Cao Bắc Lạng, gồm núi non hiểm trở, nơi mà quân Trung Quốc mỗi lần sang xâm lược đều phải chịu thua vì không vượt qua được. Trung Cộng đã di chuyển sâu vào lãnh thổ của ta những cột mốc chiến lược quan trọng nhất. Những di tích lịch sử nổi danh như Ải Nam Quan và Thác Bản Giốc cũng chịu chung một số phận.

Thứ tư, thử nhìn qua về phương diện di dân. Người Tàu sang Việt Nam không cần VISA nhập cảnh. Họ đi lại và có mặt trên khắp hang cùng ngõ hẻm của đất nước. Trong 65 khu chế xuất và khu công nghiệp không có khu nào vắng bóng người Hoa.

Họ chiếm đóng các vị trí chiến lược, từ việc thuê đất (306.000 hecta) trong 50 năm với giá rẻ mạt ở biên giới phía Bắc, từ bauxít Tây Nguyên đến Cà Mau, họ có thể thành lập nhiều sư đoàn của "đạo quân thứ năm" một cách dễ dàng với những công nhân mà thực chất là binh sĩ, tình báo, đặc công. Họ nắm trong tay những bản đồ vị trí các nhà máy điện, nhà máy quốc phòng, cơ xưởng... Họ tạo lập những khu riêng biệt của người Hoa mà công an Việt Nam không được vào kiểm soát.

Khu phố Tàu Bình Dương có tên là Trung Tâm Thương Mai Đông Đô Đại Phố. Trong khu này có một trường đại học quốc tế, một bệnh viện 1000 giường, một sân golf, một khu giải trí, một khu thể thao. Vào dịp các lễ hội của Tàu, cờ Trung Quốc được treo rợp trời ở Bình Dương. Luật pháp Việt Nam bị bỏ ra ngoài. Nhân viên công lực Việt Nam không có quyền hành gì trong khu vực.

Ngoài ra, Trung Cộng còn ép CSVN phải ưu tiên để bốn tỉnh Vân Nam, Quảng Đông, Quảng Tây, Hải Nam được đặc quyền khai thác bảy tỉnh biên giới của Việt Nam như Lai Châu, Điện Biên, Hà Giang, Lào Cai, Cao Bằng, Lạng Sơn, Quảng Ninh. Người Trung Hoa có mặt tại Việt Nam để thi hành công tác, được hưởng quy chế bất khả xâm phạm.
Về Thỏa Thuận Trên Biển (2000) thì Trung Cộng thu nhỏ lãnh hải 12 hải lý của Việt Nam để chiếm quyền đánh cá và chiếm của ta mấy chục ngàn cây số vuông trong vùng lãnh hải đặc quyền kinh tế (EEZ) để lấn quyền khai thác dầu hỏa. Quần đảo Hoàng Sa của ta đã bị Trung Cộng dùng vũ lực chiếm đoạt năm 1974 và một số đảo nhỏ trong quần đảo Trường Sa cũng đã bị Trung Cộng dùng vũ lực tước đoạt năm 1988.

Thứ ba, phải nói qua về kinh tế. Năm 2005 CSVN đã ký kết với Trung Cộng 20 văn kiện dùng làm căn bản pháp lý giữa hai nước. Từ ngày 1/1/2004 Việt Nam và Trung Cộng bỏ thuế xuất nhập khẩu. Các cửa khẩu giữa hai nước được khai thông và hàng hóa được lưu thông tự do.

Nhà thầu Trung Quốc hình như thắng hầu hết những công trình quan trọng với các loại thầu "trọn gói" (EPC: Engineering, Procurement, Construction). Hiện nay có 90% gói thầu EPC được giao cho Trung Cộng thực hiện. Năm 2013 Việt Nam nhập khẩu 36 tỷ, 960 triệu USD hàng hóa của Trung Cộng, trong khi chỉ xuất cảng sang Trung Cộng có 13 tỷ 960 triệu USD. Sư chênh lệch về cán cân mậu dịch khiến cho Việt Nam phụ thuộc nặng nề về phương diện kinh tế.

Thứ tư, thử nhìn qua về phương diện di dân. Người Tàu sang Việt Nam không cần VISA nhập cảnh. Họ đi lại và có mặt trên khắp hang cùng ngõ hẻm của đất nước. Trong 65 khu chế xuất và khu công nghiệp không có khu nào vắng bóng người Hoa.

Họ chiếm đóng các vị trí chiến lược, từ việc thuê đất (306.000 hecta) trong 50 năm với giá rẻ mạt ở biên giới phía Bắc, từ bauxít Tây Nguyên đến Cà Mau, họ có thể thành lập nhiều sư đoàn của "đạo quân thứ năm" một cách dễ dàng với những công nhân mà thực chất là binh sĩ, tình báo, đặc công. Họ nắm trong tay những bản đồ vị trí các nhà máy điện, nhà máy quốc phòng, cơ xưởng... Họ tạo lập những khu riêng biệt của người Hoa mà công an Việt Nam không được vào kiểm soát.

Khu phố Tàu Bình Dương có tên là Trung Tâm Thương Mai Đông Đô Đại Phố. Trong khu này có một trường đại học quốc tế, một bệnh viện 1000 giường, một sân golf, một khu giải trí, một khu thể thao. Vào dịp các lễ hội của Tàu, cờ Trung Quốc được treo rợp trời ở Bình Dương. Luật pháp Việt Nam bị bỏ ra ngoài. Nhân viên công lực Việt Nam không có quyền hành gì trong khu vực.

Ngoài ra, Trung Cộng còn ép CSVN phải ưu tiên để bốn tỉnh Vân Nam, Quảng Đông, Quảng Tây, Hải Nam được đặc quyền khai thác bảy tỉnh biên giới của Việt Nam như Lai Châu, Điện Biên, Hà Giang, Lào Cai, Cao Bằng, Lạng Sơn, Quảng Ninh. Người Trung Hoa có mặt tại Việt Nam để thi hành công tác, được hưởng quy chế bất khả xâm phạm.

Thứ năm, về phương diện chiến lược thâm độc của Trung Cộng, phải để ý đến tử huyệt sung yếu của ta là Đèo Ngang. Đèo Ngang là khu vực hẹp nhất của đất nước, với chiều rộng Đông-Tây khoảng 70 km. Vùng này đã bị Trung Cộng án ngữ bằng dự án Vũng Áng trong 50 năm. Vũng Áng với rừng Lào phía Tây đã được Trung Cộng thuê lâu dài, để nếu cần thì chia cắt Việt Nam tại Đèo Ngang. Điều tương tự cũng có thể xảy ra ở Tây Nguyên khi Trung Cộng tham gia khai thác bauxít.

Một chiến lược với khả năng xâm chiếm rộng khắp đã được Bắc Kinh bày ra để khống chế CSVN phản chủ. Chỉ còn 4 năm nữa là Hà Nội phải trả lời Bắc Kinh dứt khoát về quy chế "khu tự trị" đã hứa tại Thành Đô năm 1990. Lúc đó dù Hà Nội có muốn cựa cũng không cựa nổi.

Chính sách "ba không"

Từ khi mang thân xin làm nô lệ cho Bắc Kinh tại Thành Đô năm 1990, để làm cho "thiên triều" khỏi phật lòng và tin tưởng, Hà Nội đã đề ra chính sách "ba không". Chính sách đó đã được minh thị viết trên giấy trắng mực đen như sau:

1/ không để nước ngoài thiết lập căn cứ quân sự tại Việt Nam;

2/ không đi với nước này để chống nước kia;

3/ không cho nước khác sử dụng lãnh thổ của mình để chống lại một nước khác.

Chính sách nói trên chỉ nhằm làm yên lòng Trung Quốc thế thôi chứ thực ra thì trong những năm gần đây Hà Nội cũng nhận thấy rằng trên đất liền cũng như tại Biển Đông, Trung Cộng đang dùng sức mạnh "cả vú lấp miệng em" để nói lấy được. Thái độ của Bắc Kinh tại Biển Đông không phải là muốn đàm phán song phương hay đa phương mà là một lập trường không thương lượng được. Trường hợp của dàn khoan HD-981 là một minh chứng. Câu 16 chữ vàng và 4 tốt họ đề ra là để cho Việt Nam và một số các nước nhỏ trong vùng vâng lời chứ không phải để cho Bắc Kinh thực hiện.

Lúc này, lực lượng hải quân của CSVN chỉ ở vào khoảng từ 5 đến 7% lực lượng hải quân của Trung Cộng. Như vậy, cán cân về sức mạnh quân sự giữa hai nước không được quân bình. Chính sách "ba không" rõ ràng là một đường lối mà CSVN không thể duy trì để tiếp tục đi trong tình huống hiện nay. Với một bờ biển dài và quan trọng như vậy, hải quân CSVN không đủ sức để bảo đảm an ninh quốc phòng cho đất nước.

Sự yếu đuối dưới biển cũng được phản ánh trên bầu trời. Theo IISS (International Institute for Strategic Studies) thì Việt Nam có khoảng 90 phi cơ chiến đấu gồm các loại MIG 21, SU2, SU24, SU 30 là những phi cơ đã quá cũ và lỗi thời. Nếu đem so sánh với Đài Loan với diện tích chỉ bằng 1/9 của Việt Nam thi ta phải cảm thấy xấu hổ vì họ có tới 400 phi cơ gồm toàn những loại tối tân hiện đại.

Lập trường "một có"

Vào lúc này, Trung Cộng chưa sẵn sàng thương lượng. Chừng nào họ chưa củng cố xong những cứ điểm ở Trường Sa và từ ngoài vịnh Bắc Bộ xuống tới phía Nam thì lập trường của họ là không nói chuyện. Sau khi dàn khoan HD-981 được đưa vào Biển Đông thì sự kiện này đã làm đảo lộn quan hệ Việt-Trung và làm người Việt Nam mất lòng tin vào những thỏa thuận cấp cao với các lãnh đạo Hoa Lục. Nói khác sự kiện dàn khoan HD-981 đặt ra nhu cầu phải cài đặt lại quan hệ với Bắc Kinh.

Thông tin của Trung Cộng cho biết rằng, trong Hội Nghị Singapore gần đây, tại tọa đàm ba bên Trung Quốc, Việt Nam và Ấn Độ, đại diện của Việt Nam cho biết: "Chúng tôi vẫn duy trì chính sách ba không đấy, nhưng mà có thêm một có".

Một có không phải là phản ứng chiến thuật mà là quan điểm chiến lược. Đại diện Hà Nội xác định thêm: việc mua bán võ khí hay tăng cường tiềm lực giám sát biển nằm trong khuôn một có mà Việt Nam cần làm và phải làm mạnh. Cái ba không khiến Việt Nam ở trong thế bị động. Do đó cần phải bổ túc thêm một có để được chủ động và linh hoạt về cả hai phương diện chiến lược và chiến thuật.

Thái độ của Mỹ hiện nay tại Biển Đông rất thuận lợi cho CSVN. Chính quyền Obama đã lên tiếng hỗ trợ các quốc gia láng giềng của Trung Quốc trong tranh chấp hải phận và chính tổng thống Mỹ đã tự tay mang đến cho cấp lãnh đạo Hà Nội việc bãi bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương.

Bản đồ lưỡi bò chín đoạn của Trung Cộng đã bị Quốc hội Hoa Kỳ phủ nhận vào tháng 2/2014 và quyết định này đã được công bố cho toàn thế giới biết. Mỹ sẽ can thiệp nhiều hơn vào sự tranh chấp lãnh hải này để giữ uy tin cho các đồng minh tại Á Châu.

*

Chuyến đi của TT Obama sang thăm Việt Nam cuối tháng 5/2016 vừa qua là một cơ hội bằng vàng mà những người lãnh đạo cộng sản phải nắm lấy, nếu trong tim óc họ còn một chút gì gọi là tinh thần dân tộc.

Những đám đông dân chúng đang đêm đổ ra đường hoan nghênh một kẻ "cựu thù" chứng minh là "lòng dân và ý Đảng" đã không còn song hành như trong thời hoang dã nữa. Sớm muộn gì rồi đây đất nước và dân tộc sẽ nhanh chóng trở thành văn minh dân chủ, nếu lời hứa bán nước Thành Đô không trở thành sự thật.

Nguyễn Cao Quyền

17 June 2016

Nhật Ký Biển Đông: Mỹ Sẽ Gặp Rắc Rối Ở Phi Luật Tân?

Nhật Ký Biển Đông: Mỹ Sẽ Gặp Rắc Rối Ở Phi Luật Tân?

Trong lúc cuộc tranh cử tiến vào giai đoạn đối đầu tay đôi giữa hai đối thủ của hai đảng, theo The New York Post ngày 6/6/2016: "Một cựu nhân viên mật vụ phủ tổng thống trong cuốn sách vừa xuất bản nhan đề "Sự Khủng Hoảng Nhân Cách" (Crisis of Character) thật cay độc, nói hết, mô tả Hillary Clinton là con người "lúc rày lúc khác" khiến nhân viên Tòa Bạch Ốc sợ hết hồn khi bà nổi đóa- và thậm chí dùng cả chân tay. Gary Byrne là người được bố trí/gác bên ngoài Phòng Bầu Dục khi Bill Clinton là tổng thống đã mô tả Hillary Cliton quá bất thường, bốc đồng/không kiểm soát được chính mình và thỉnh thoảng dùng cả vũ lực khiến không thể trở thành người lãnh đạo thế giới, theo những tài liệu độc quyền giống như món hàng đắt giá mà Page Six có được. Những gì mà Byrne - 29 năm phục vụ trong quân đội và cơ quan công lực nói ra, có thể làm lạc hướng cuộc vận động tranh cử của Bà Clinton trước khi bà hy vọng đạt được sự để cử của Đảng Dân Chủ. Cuốn sách còn nói rằng bà thường xuyên chửi bới thô tục chồng, nhân viên mật vụ và nhân viên phủ tổng thống – đó là tất cả những người sống trong kinh hoàng vì sự chửi bới của bà. Bà vừa ngon ngọt với ai, chỉ lát sau là nổi đóa."

Cộng thêm với tình hình sôi sục của cuộc bầu cử, vào lúc 2 giờ đêm ngày 11/6/2016  một cuộc tấn công khủng bố bằng súng đã giết chết 49 người, làm bị thương 53 người tại một hộp đêm của người đồng tính luyến ái của Thành Phố Orlando, Tiểu Bang Florida. Tổng Thống Obama đã gọi đây là cuộc tấn công bằng súng mà số thương vong lớn nhất trong lịch sử Hoa Kỳ. Hung thủ là một thanh niên 29 tuổi thuộc gia đình A Phú Hãn, sinh đẻ tại Mỹ, đã thề trung thành với Nhà Nước Hồi Giáo (ISIS) trước khi thực hiện cuộc thảm sát này.

Nhật Ký Biển Đông hai tuần đầu Tháng Sáu ghi nhận những chuyển biến quan trọng như sau:

Tình hình thế giới:
- Tạp Chí People ngày 17/5/2016: "Bản tin khiến người đọc choáng váng: Một nữ sinh 15 tuổi ở Florida được cho là đã giao cấu với nhiều cậu con trai trong nhà vệ sinh (had sex with multiple partners) của một trường trung học vào đầu tháng này khiến cảnh sát phải mở cuộc điều tra và tạo nên cả ngàn chuyện thêu dệt trên báo chí. Thế nhưng những nhà bảo vệ cô nữ sinh đã đưa ra lời giải thích thật đáng lo ngại - là cô gái trước đây đã là nạn nhân của tổ chức buôn lậu người. Trong lúc biến cố trở thành tin tức thế giới, bà mẹ của cô nữ sinh đã tiếp xúc với NBC2 để chia xẻ về câu chuyện bi thảm này."

Theo suy đoán của tôi, cô nữ sinh này đã xin phép thầy/cô đi tiêu, đi tiểu trong giờ học và đã hẹn trước với mấy cậu con trai, cho nên họ làm tình mà không ai biết. Chứ trong giờ ra chơi, tại các trường trung học Đệ I và Đệ II cấp ở Mỹ đều có giám thị đứng trông coi trước các nhà vệ sinh.

Chuyện học sinh hư đốn như thế lại không kinh hoàng bằng chuyện một cô giáo Alexandria Vera 24 tuổi ở Houston, Texas đã "ăn nằm" trong nhiều tháng với một học sinh Lớp 8 ở trường Trung Học Đệ I Cấp Thomas J. Stovall tuổi 13 và đã phải phá thai. Sau khi có lệnh truy tố, cô giáo đã trình diện cảnh sát và được tại ngoại để chờ ngày ra tòa sau khi đóng 100,000 $ tiền thế chân.

- Newsweek ngày 27/52016: "Theo thông báo của các giới chức Nam Ossetia - vùng ly khai của Georgia đã tuyên bố độc lập năm 1991, được Điện Cẩm Linh hỗ trợ, năm tới dự định tổ chức trưng cầu dân ý sát nhập vào Nga."

- UPI ngày 28/5/2016: "Lần đầu tiên trong năm nay, Tổng Thống Putin thăm viếng một quốc gia nằm trong Liên Hiệp Âu Châu và lợi dụng dịp này ông cảnh cáo hai quốc gia trước đây nằm trong Khối Sô-viết đã đứng về phía Mỹ triển khai một loạt hệ thống phòng thủ hỏa tiễn mới. Ô. Putin tới Hy Lạp vào ngày 27/5/2016 để gặp gỡ Thủ Tướng Alexis Tsipras, mục tiêu chính là để thảo luận về đầu tư năng lượng và vận tải giữa hai quốc gia. Nhưng trong cuộc hội thảo, tổng thống Nga đã nhân đó cảnh cáo Lỗ Ma Ni và Ba Lan có thể gặp nguy hiểm khi quyết định cho NATO đặt các căn cứ quân sự tại nước mình."

- AP (Jerusalem) ngày 30/5/2016: "Truyền thông Do Thái đưa tin cảnh sát đảm trách việc điều tra đề nghị truy tố vợ của Thủ Tướng Benjamin Netanyahu về việc lạm dụng tiền của ngân sách quốc gia và thổi phồng các chi tiêu cho gia đình."

Do Thái có nhiều cái kiêu ngạo và tàn ác nhưng việc làm của cảnh sát Do Thái thật can đảm và thượng tôn luật pháp. Đây là tấm gương sáng cho toàn thế giới. Không thể lợi dụng chức vụ của chồng để lạm dụng công quỹ -tức tiền thuế của dân đóng góp cho mục tiêu riêng tư- dù mình là đệ nhất phu nhân. Bà Michelle Obama cũng đã bị báo chí tố cáo là lạm dụng công quỹ chi tiêu hoang phí cho những chuyến du lịch ở ngoại quốc và đã ví bà với Marie Antoinettte- vợ của Vua Louis XVI sống xa hoa, phóng đãng, bị dân chúng Pháp oán ghét. Khi cách mạng 1789 nổ ra, Vua Louis XVI và bà bị đưa lên máy chém ngày 16/10/1793.

Nếu Ô. Netanyahu thật sự là một thủ tướng anh minh một lòng vì dân vì nước thì phải để công lý thực thi trong vụ này, giống như Đường Minh Hoàng, vì yêu cầu của tướng sĩ đã phải trao giải lụa cho Dương Quý Phi thắt cổ vì chính do bà mà Đường Triều có nguy cơ xụp đổ.

- AP (Moscow) ngày 30/5/2016: Sau chuyến viếng thăm Nga của Thứ Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ Victoria Nulands vào ngày 18/5/2016,  "Chủ Tịch Ủy Hội Âu Châu Jean-Claude Juncker - một giới chức cao cấp nhất của Âu Châu sẽ thăm Nga vào tháng tới kể từ khi Nga sát nhập Crimea cách đây hai năm, nhưng cả hai phía đều giảm nhẹ tầm mức quan trọng của viễn ảnh rất có ý nghĩa về sự tan băng giá ngoại giao giữa Nga và Âu Châu."

- Reuters ngày 30/5/2016: "Việc dùng súng bắn chết một con khỉ đột (gorilla) có tên là Harambe tại sở thú của Thành Phố Cincinnati sau khi một bé trai 4 tuổi leo qua con hào xây bằng đá và ngã vào bên trong khu nuôi giữ, đã gây phẫn nộ khắp nơi và đặt vấn đề an  toàn (cho người và cho thú vật), nhưng nhân viên của sở thú nói rằng việc phải sử dụng phương tiện giết người là khó khăn nhưng cần thiết để bảo vệ cậu bé. 2000 người đã ký thỉnh nguyện thư nặng nề chỉ trích cảnh sát và nhân viên sở thú và yêu cầu cha mẹ cậu bé phải chịu trách nhiệm trong vụ này. Họ nói rằng giết một con khí đột không làm hại tới ai thì đừng nên trưng bày khỉ đột trong sở thú làm gì. Một số dân địa phương đã đem hoa đặt dưới dân bức tượng khỉ đột cõng con trên lưng dựng ở khu nuôi khỉ đột." Hiện nay con số yêu cầu truy tố người mẹ đứa trẻ đã lên tới 300,000 người. Trên Facebook cũng đã xuất hiện chiến dịch đòi công lý cho Harambe (Justice for Harambe) của các tổ chức bảo vệ thú vật. Và cũng có thể giám đốc sở thú sẽ bị truy tố vì vi phạm đạo luật bảo vệ an toàn cho người xem lẫn thú vật. Bà Jane Woodall - một nhà nghiên cứu nổi tiếng thế giới về loài dã thú có tay (primatologist) trong một điện thư gửi cho giám đốc sở thú Cincinnati đã nói rằng có thể con khỉ đột đã bảo vệ cậu bé khi cậu bé bị rớt xuống hồ.

Đã qua rồi thời kỳ coi thú vật là sản phẩm của đấng Thần Linh tạo ra để làm thực phẩm cho con người. Đức Phật dạy rằng thú vật cũng là "chúng sinh" với tất cả tình cảm như chúng ta. Nhưng vì chúng yếu đuối không thể tự bảo vệ cho nên đã bị con người bắt hay giết hại để làm thực phẩm hoặc giam giữ trong các sở thú để làm trò tiêu khiển. Giá trị văn hóa mới của loài người là phải bảo vệ các loài thú vật và cũng như cấm hành hạ thú vật. Đức Đạt Lai Lạt Ma cũng đã lên án kỹ nghệ nuôi gà quá tàn bạo ở Mỹ. Thời Đức Phật tại thế, ngài đã thuyết pháp ở Lộc Uyển và bày nai hiển lành cũng đến đây để nghe kinh vì thế mà gọi là Vườn Nai, nay trở thành một thánh tích.

- Reuters ngày 30/5/2016: "Tổng Thống Erdogan của Thổ Nhĩ Kỳ cáo buộc Nga thông qua Iraq và Syria đã cung cấp vũ khí bắn hạ máy bay và hỏa tiễn cho các lực lượng Kurdistan Workers Party (PKK) bị đặt ra ngoài vòng pháp luật."

Đây cũng là điểu dễ hiểu. Thổ Nhĩ Kỳ bắn hạn máy bay Nga, liên kết quân sự và tập trận hải quân chung với Ukraina ở Hắc Hải thì Nga phải trả thù thôi. Chính sách đối ngoại không suy tính, sai một ly, đi một dặm là như vậy. Thổ Nhĩ Kỳ trong đoản kỳ có thể gây khó cho Nga, nhưng trường kỳ, lực lượng người Kurd là ung nhọt trên cơ thể Thổ cứ mỗi ngày mỗi lan ra và đau đớn thêm. Làm sao có thể tiêu diệt được một sắc dân chiếm từ 15%-25% dân số nẳm dọc theo biên giới Thổ-Iraq-Syria mà họ là những chiến binh quả cảm, chiến đấu để giành quyền tự trị? Ô. Erdogan rồi đây sẽ đưa đất nước vào thảm họa. Việc chia cắt lãnh thổ sẽ làm Thổ Nhĩ Kỳ yếu đi. Thổ cũng vừa  lên án Mỹ, Nga và Ba Tư làm ung thối Syria vì không chịu lật đổ chế độ của Ô. Assad. Trong khi đó, vào ngày hôm nay7/6/2016, một xe bom đã đánh vào trụ sở  cảnh sát tại Istanbul giữa giờ đông người khiến 11 người chết (Thổ nói 3 người chết) và 36 bị thương. Ngay ngày hôm sau, một xe bom phát nổ, giết chết 5 người tại vùng tây nam Thổ Nhĩ Kỳ. Các chiến binh người Kurd cảnh báo Thổ Nhĩ Kỳ không còn là nơi an toàn cho du khách ngoại quốc nữa. Đất nước bất ổn chính trị, tràn ngập với tấn công khủng bố cùng sự nổi dậy của sắc tộc Kurd không lo, lại lo "bao đồng" chuyện Syria và Ukraina và cất công qua Mỹ dự đám tang của võ sĩ Muhammad Ali rồi phải hối hả quay về. Ông Erdogan thật là một tổng thống điên khùng! Nay lại còn sửa hiến pháp để thâu tóm quyền lực vào trong tay.

- TriplePundit ngày 31/5/2016: "Một vài hòn đảo nổi tiếng của Thái Lan trong đó có một địa điểm được quay trong phim "The Beach" sẽ đóng cửa vĩnh viễn do lo ngại về những nguy hại do du khách gây ra, sự biến chất của các rạn san hô cùng với sự biến đổi khí hậu. Đây là một vấn đề lớn. Du lịch gia tăng nhanh chóng toàn thế giới, điều đó có nghĩa là càng ngày càng nhiểu người tới thăm những khu nổi tiếng như Thái Lan- là một trong mười quốc gia có lượng du khách lớn nhất trên thế giới năm 2014 - theo Cơ Quan Du Lịch Thế Giới hơn 26 triệu du khách đã viếng thăm các quốc gia vùng Đông Nam Á. Một sự gia tăng 23% thật đáng ngạc nhiên từ năm 2013.

Nhưng rủi thay, du khách có thể tác động xấu tới môi trường, đó là điều đang xảy ra cho Thái Lan. Càng nhiều du khách tới thăm một bãi tắm có nghĩa là nhiều rác hơn và bãi biển sẽ sói mòn đi. Mới đây một số lượng lớn du khách tự chụp hình (selfie) với thú vật và làm chúng nó chết là bản công bố về sự nguy hại của du khách. Tại Thái Lan, vấn nạn lớn chính là khối lượng khổng lồ của du khách."

Đây là bài học đáng giá cho những quốc gia đang thèm khát nâng cao số lượng du khách đổ vào quốc gia mình và coi Thái Lan như một biểu tượng thành công vượt bực của kỹ nghệ du lịch.

- BBC News ngày 2/6/2016: "Được hỏi về trường hợp của  Jun Pala - một ký giả kiêm chính trị gia đã chỉ trích Duterte và bị giết năm 2003, Ô. Duterte- tân tổng thống Phi Luật Tân nói, "Tôi vẫn không quên hắn, nhưng hắn là một tên chó đẻ vô loại. Chết là đáng đời. Không thể nói là tự do ngôn luận. Hiến pháp không bảo vệ bạn nếu bạn không tôn trọng người ta." Hiệp Hội Ký Giả  Phi Luật Tân nói rằng lời bình luận này gây kinh hoàng cho mọi người." (Citing Jun Pala, a journalist, politician and critic of Duterte who was murdered in 2003, he said: "I do not want to diminish his memory but he was a rotten son of a bitch. He deserved it. That can't be just freedom of speech. The constitution can no longer help you if you disrespect a person."The National Union of Journalists of the Philippines said the comments were "appalling".

Là tổng thống thi hành luật pháp quốc gia, Ô. Duterte không được nói thế. Thế nhưng trong một đất nước mục ruỗng như Phi Luật Tân- báo chí biến thành đảng chính trị, tự do ngôn luận trở thành phương tiện tống tiền (blackmail) phỉ báng người khác… thì có khi cũng cần một ông "chơi luật rừng" như thế này. Tổ quốc lâm nguy mà "xìu xìu ển ển" theo  kiểu "cà chớn chống xâm lăng" thì mất nước. Lịch sử chứng tỏ rằng khi thiên hạ đại loạn, đất nước không còn kỷ cương gì nữa thì người dân sẵn sàng chấp nhận một anh hùng đứng dậy với sức "bạt sơn cử đỉnh" dẹp lọạn để khôi phục trật tự, đem lại bình an cho mọi người. 

- Fox News ngày 2/6/2016: "Phe phiến quân cộng sản Phi Luật Tân nói rằng họ chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ với Tổng Thống Rodrigo Duterte sắp nhận chức để thảo luận việc tái tục cuộc hòa đàm đã bị ngưng trệ từ lâu và sẽ yêu cầu chấm dứt sự hiện diện quân sự của Mỹ trên đất nước. Fidel Agcaoili - người đại diện thương thảo của phe phiến quân, trong một cuộc họp báo hiếm hoi tại Manila nói rằng đây là vấn đề không thể thương thảo. Ông này nói rằng chính quyền và đại diện phe phiến quân đang chuẩn bị để sớm gặp nhau tại Âu Châu để thảo luận việc tái tục hòa đàm và có thể bắt đầu vào đầu Tháng Bảy. Ô. Duterte sẽ nhậm chức vào 30-6-2016 đã để nghị dành hai bộ trong nội các cho phe cánh tả vừa phóng thích các nhân viên cảnh sát bị bắt cóc như là một khích lệ cho việc tái tục hòa đàm."

- Sputnik News ngày 2/6/2016: "Thủ Tướng  Binali Yildirim cho biết Thổ Nhĩ Kỳ đã triệu hồi đại sứ của mình ở Đức để tham vấn liên quan đến việc Quốc Hội Đức vừa thừa nhận tội diệt chủng năm 1915 do Đế Quốc Thổ Ottaman gây ra đã giết khoảng từ 500,000 tới 1.5 triệu người Armenia."

"Trung Quốc vừa ban hành lệnh phạt tù 7 năm những thí sinh gian lận trong kỳ thi tuyển vào đại học. Họ dùng hệ thống máy thu hình thiết trí tại phòng thi để bắt thí sinh gian lận ngay tại chỗ. Họ phái toán cảnh sát đặc nhiệm gọi là SWAT team - 8 người canh gác mỗi phòng thi. Họ có máy bay không người lái để khám phá những thiết bị vô tuyến mà thí sinh đem vào và cả hệ thống nhận dạng vân tay để tránh nạn nhờ người khác thi dùm. " Đúng là thiên hạ đại loạn! Chỗ nào cũng có gian trá, lường đảo, ngay cả "cửa Khổng sân Trình" là nơi gọi là "Tiên học Lễ, hậu học Văn". Cả đại học danh tiếng như Harvard, toàn con ông cháu cha, cũng có thi cử gian lận.

Thủ Tướng Ấn Độ Modi viếng thăm Hoa Kỳ và đọc thông điệp trước lưỡng viện quốc hội để thắt chặt mối bang giao giữa hai quốc gia qua các lãnh vực như chống khủng bố, gia tăng hợp tác về mậu dịch, khoa học và kỹ thuật. Ô. Modi trước đây đã bị cấm nhập cảnh vào Mỹ từ năm 2005. Thế nhưng khi ông đắc cử chức vụ thủ tướng, Hoa Kỳ hối hả hủy bỏ lệnh cấm và gửi điện văn chúc mừng.
Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ nhất định phủ nhận sự thật của lịch sử và lên án những người biểu quyết đạo luật này là "vấy máu" (tainted blood) . Còn Nhật Bản thì đòi Hoa Kỳ xin lỗi về vụ ném bom nguyên tử xuống Hiroshima nhưng lại không xin lỗi Trung Hoa và Việt Nam về Cuộc Thảm Sát Nam Kinh (Nanking Massacre 1937) và Nạn Đói Ất Dậu (1945) do Quân Phiệt Nhật gây ra. Ngày 28/5/2016, theo AP,  Ngoại Trưởng Vương Nghị nói rằng cuộc thảm sát Nam Kinh năm 1937 của Quân Phiệt Nhật giết khoảng 300,000 thường dân Trung Hoa đáng ghi nhớ hơn là vụ bom nguyên tử Mỹ bỏ xuống Hiroshima. Theo ý kiến của tôi, trong quá khứ đã có nhiều cuộc thảm sát do các đế quốc gây ra cho các quốc gia bị trị hoặc các cuộc xâm lăng. Việc thừa nhận thực tế lịch sử không có nghĩa nuôi dưỡng căm thù mà để làm gương cho hậu thế tránh vết xe đổ và cũng là dấu hiệu hòa giải và không để những oan khiên, nghiệt ngã của quá khứ cứ kéo dài mãi.

- Christian Science Monitor ngày4/6/2016: " Khối lượng rác khổng lồ bao gồm đồ gia dụng, dụng cụ đánh cá, đồ nhựa (plastic) và gỗ do dòng thủy lưu của Thái Bình Dương cuốn theo đã tắp vào bãi biển của Quần Đảo Hạ Uy Di (Hawaii). Theo không ảnh của chính quyền Nhật Bản, khối lượng rác này là hậu quả của đợt sóng thần năm 2011 giết chết khoảng 19,000 người."

- International Business Times ngày 4/6/201: "Trận lụt tại Thủ Đô Paris đe dọa 250,000 tác phẩm nghệ thuật vô giá của Viện Bảo Tàng Louve và buộc phải di tản 20,000 dân khắp nước Pháp. Trong khi đó trận lụt ở Texas khiến 4 binh sĩ chết và 5 năm mất tích và Tổng Thống Obama phải tuyên bố tình trạng khẩn cấp." Vậy thì lụt mà xe chết máy ngoài đường, người ta lội bì bõm chì là "ba thứ lẻ tẻ" không đáng nói và cũng không nên than phiền. Không một quốc gia nào, dù là siêu cường như Mỹ, Nhật, Anh, Pháp… có thể tránh hoặc phòng ngừa được nạn lụt khi đất nước gặp một trận bão hoặc mưa to liên tiếp đổ xuống nhiều ngày.

- AP ngày 4/6/2016: Hôm nay cựu tổng thống Ba Lan dẫn đầu cuộc biểu tình chống đối chính phủ độc tài chuyên chế (authoritarian dictatorship) đòi thực thi "pháp trị" (The Rule of Law) 27 năm sau khi chế độ cộng sản cáo chung trên đất nước này."

Đúng là "Ông Nỉnh Ông Nang, ông ra đầu đàng, ông gặp Ông Ninh." Dẹp bỏ chế độ độc đảng tiến hành dân chủ, nhưng trước những khó khăn của đất nước "liều thuốc dân chủ" không công hiệu cho nên lại phải dùng tới "liều thuốc độc tài". Bởi vì dân chủ cũng có nghĩa là "đa đảng". Mà đa đảng tức là "năm cha ba mẹ". Đảng nào cũng muốn giành quyền lực cho phe nhóm mình. Ấy là chưa kể các Nhóm Quyền Lợi "Interest Groups) và các tập đoàn tư bản lũng đoạn chính quyền để thủ lợi... khiến đất nước nát như tương…cho nên muốn làm được việc, lại phải quay về với độc tài. Ba Lan bây giờ cũng giống như Ai Cập, Thái Lan và Thổ Nhĩ Kỳ, ông nào cũng muốn độc tài "cho dễ dàng làm việc", dân chủ khó khăn và lôi thôi lắm! Có khi vài trăm năm chưa chắc đã xây dựng xong ông ơi! Tại Quận Cam (Orange County) hai ứng viên gốc Việt tranh nhau chức Giám Sát Quận Hạt (Board of  Supervisors) căng thẳng đến nỗi tờ Los Angeles Times phải đi một bài báo với tiêu đề " Chính trị tại Little Saigon biến thành bẩn thỉu dơ dáy" (Politics in Little Saigon turns nasty). Còn các cuộc tập họp tranh cử của Ô. Trump ở California đểu có biểu tình đốt cờ Mỹ, chửi bới, đập phá, đánh nhau lỗ đầu và đụng độ với cảnh sát.

- Popular Mechanics ngày 6/6/2016: "Năm ngoái quân đội Iraq đã nhận ba máy bay tấn công không người lái CH-4 Cai Hong của Trung Quốc là loại máy bay mà nhà sáng chế nói rằng tốt hơn máy bay không người lái Predator MQ-1B của Hoa Kỳ. Máy bay CH-4 đã xuất phát từ căn cứ không quân Al-Hayy để hỗ trợ cho những cuộc hành quân ở Tỉnh Aribar, Ramadi và Falluja nơi đang diễn ra những cuộc giao tranh."

- Reuters ngày 8/6/2016: "Trung Quốc vừa ban hành lệnh phạt tù 7 năm những thí sinh gian lận trong kỳ thi tuyển vào đại học. Họ dùng hệ thống máy thu hình thiết trí tại phòng thi để bắt thí sinh gian lận ngay tại chỗ. Họ phái toán cảnh sát đặc nhiệm gọi là SWAT team - 8 người canh gác mỗi phòng thi. Họ có máy bay không người lái để khám phá những thiết bị vô tuyến mà thí sinh đem vào và cả hệ thống nhận dạng vân tay để tránh nạn nhờ người khác thi dùm. " Đúng là thiên hạ đại loạn! Chỗ nào cũng có gian trá, lường đảo, ngay cả "cửa Khổng sân Trình" là nơi gọi là "Tiên học Lễ, hậu học Văn". Cả đại học danh tiếng như Harvard, toàn con ông cháu cha, cũng có thi cử gian lận.

- Reuters ngày 8/6/2016: Thủ Tướng Ấn Độ Modi viếng thăm Hoa Kỳ và đọc thông điệp trước lưỡng viện quốc hội để thắt chặt mối bang giao giữa hai quốc gia qua các lãnh vực như chống khủng bố, gia tăng hợp tác về mậu dịch, khoa học và kỹ thuật. Ô. Modi trước đây đã bị cấm nhập cảnh vào Mỹ từ năm 2005. Thế nhưng khi ông đắc cử chức vụ thủ tướng, Hoa Kỳ hối hả hủy bỏ lệnh cấm và gửi điện văn chúc mừng.

- Foreign Policy Magazine ngày 8/6/2016: "Ả Rập Sê-út đe dọa cắt đứt liên hệ với Liên Hiệp Quốc và chấm dứt cả ngàn triệu đô-la hỗ trợ cho các chương trình trợ giúp nhân đạo, chương trình chống khủng bố - một kiểu dùng sức mạnh để Liên Hiệp Quốc phải rút tên Ả Rập Sê-út ra khỏi sổ bìa đen ghi tên các quốc gia bị cáo buộc giết hại trẻ em tại các vùng chiến sự ở Yemen." Cuối cùng thì tiền bạc đã thắng! Thắng luôn cả Liên Hiệp Quốc và công lý toàn cầu. Bởi vì nếu Ông Vua Dầu Lửa này không cho tiền nữa thì cả ngàn viên chức cao cấp của LHQ sẽ thất nghiệp và LHQ cũng chẳng còn uy thế gì khi không đồng xu dính túi để viện trợ nhân đạo cho các quốc gia nghèo khổ. Thôi thì nhịn "ông kẹ này" cho yên chuyện. Nhân đạo hay không nhân đạo không quan trọng bằng "job hay nồi cơm hũ gạo". Ô hô,  sức mạng vạn năng của đồng tiền! Ngày xưa các cụ nói rằng "Nén bạc đâm toạc tờ giấy". Ngày nay nhân vụ Saudi Arabia chúng ta phải nói rằng, "Nén bạc đâm toạc nhân quyền". Liên Hiệp Quốc còn phải "uốn cong" trước sức mạnh của Saudi Arabia; Ô Obama gặp quốc vương xứ này còn cúi rạp người... thì đừng nói tới chuyện nhân quyền.

- UPI ngày 14/6/2016: "Hoa Lục cảnh cáo Hoa Kỳ về chuyến viếng thăm của Đức Đạt Lai Lạt Ma và tân tổng thống Đài Loan. Phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Trung Quốc nói rằng Hoa Kỳ phải tôn trọng triệt để chính sách "Một Nước Trung Hoa" mà chính quyền chính thống duy nhất là Bắc Kinh." Tuy nhiên vào ngày hôm nay Tổng Thống Obama đã tiếp Đức Đạt Lai Lạt Ma nhưng không ở Phòng Bầu Dục (Oval Office) mà ở Phòng Bản Đồ (Map Room)  và không ăn mặc trang trọng (không thắt cà-vạt) để giảm nhẹ tính cách quan trọng của cuộc tiếp xúc.

- UPI ngày 14/6/2016: "Bà Susan Rice- Cố Vấn An Ninh Quốc Gia Hoa Kỳ loan báo một gói viện trợ quân sự 40 tỉ đô-la dự định cấp cho Do Thái trong vòng 10 năm - lớn nhất chưa từng cấp cho quốc gia nào. Số viện trợ này nhằm giúp Do Thái tân trang máy bay quân sự, hỏa tiễn phòng không và chống lại các phần tử chủ chiến ở Li-băng, Dải Gaza, al-Qaida và các nhóm khủng bố liên hệ tới Nhà Nước Hồi Giáo ở Syria và Ai Cập."

Thật chưa có quốc gia nào "sướng" như Do Thái. Người Do Thái được cho là thông minh nhất hành tinh này. Họ có một quan niệm thật "kinh khủng": "Chúng ta không cần là siêu cường. Nhưng chúng ta nắm đầu được siêu cường thi chúng ta sẽ là siêu cường." Cũng giống như một bà quý phi/ái phi nói rằng, "Ta không cần là hoàng đế. Nhưng nếu ta nắm đầu được hoàng đế thì ta chính là hoàng đế." Cho nên cả thế giới này không một ai dám đụng tới sợi lông chân của Do Thái. Đụng tới Do Thái, Mỹ đánh chết liền.

"Lần đầu tiên các phi cơ chiến đấu Hoa Kỳ xuất phát từ HKMH Harry Truman ở Địa Trung Hải tiến hành các cuộc không kích vào lực lượng ISIS ở Iraq và Syria nhưng không cho biết rõ chi tiết. Trước đây các cuộc không kich của Hoa Kỳ đều xuất phát từ các căn cứ ở Bahrain và Thổ Nhĩ Kỳ." Tin mới nhất cho biết một HKMH thứ hai mang tên Eisenhower cũng đang có mặt ở Địa Trung Hải, không phải để chống khủng bố, nhưng để đáp lại những đe dọa từ Nga.

"Tổng Thống Assad thề sẽ chiến đấu cho cuộc chiến chống khủng bố và không tỏ dấu hiệu thỏa hiệp trong bài diễn văn đầu tiên kể từ cuộc hòa đàm tan vỡ từ Tháng Tư. Ô. Assad nói rằng ông sẽ giành lại từng tấc đất và Aleppo sẽ là mồ chôn của giấc mơ và hy vọng của Tổng Thống Erdogan và những kẻ hỗ trợ chính cho lực lượng nổi dậy để lật đổ ông." Hiện nay, Nga đã gia tăng các cuộc không kích gấp ba lần để hỗ trợ quân đội Syria đang ngăn chặn đường tiếp vận chiến lược của lực lượng ISIS và mở hai cuộc tấn công để nhằm đánh bại lực lượng thánh chiến tại căn cứ địa ở phía bắc."
Tình hình Syria:
- AFP ngày 27/5/2016: "Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Erdogan tố cáo Hoa Kỳ đạo đức giả sau khi hình lính biệt kích Mỹ ở Syria được AFP tung  ra- đang hỗ trợ một cuộc tấn công của các chiến binh người Kurd - mà Thổ coi đây là tổ chức khủng bố. Bộ Trưởng Ngoại Giao Mevlut Cavudoglu nói rằng không thể chấp nhận được là binh sĩ Hoa Kỳ không mang phù hiệu lính Mỹ mà lại mang phù hiệu của tổ chức YPG (Kurdish People's Protection Units)."

Do nhu cầu cần có một lực lượng trên bộ để chống lại Nhà Nước Hồi Giáo, Hoa Kỳ đã hỗ trợ tổ chức người Kurd bằng cách gửi biệt kích tới đây nhưng lại không mang phù hiệu của binh sĩ Hoa Kỳ hầu che mắt thế giới và dư luận trong nước là không có quân Mỹ tham chiến tại Syria.

- Reuters ngày 2/6/2016: "Liên minh chống Nhà Nước Hồi Giáo do Hoa Kỳ dẫn đầu đã thả dù tiếp tế đạn dược cho phiến quân ở Thị Trấn Marea, bắc Aleppo mà thủ lĩnh phe phiền quân nói rằng họ đang gặp khó khăn." Trong khi đó quân chính phủ, dưới sự yếm trợ không kích của Nga, đã tiến dần tới Raqqa lần đầu tiên kể từ năm 2014. Raqqa là thủ đô trong thực tế của Nhà Nước Hồi Giáo. Hiện lực lượng này đang phải đối đầu với bốn mặt trận cùng lúc .

- Reuters ngày 5/6/2016: "Lần đầu tiên các phi cơ chiến đấu Hoa Kỳ xuất phát từ HKMH Harry Truman ở Địa Trung Hải tiến hành các cuộc không kích vào lực lượng ISIS ở Iraq và Syria nhưng không cho biết rõ chi tiết. Trước đây các cuộc không kich của Hoa Kỳ đều xuất phát từ các căn cứ ở Bahrain và Thổ Nhĩ Kỳ." Tin mới nhất cho biết một HKMH thứ hai mang tên Eisenhower cũng đang có mặt ở Địa Trung Hải, không phải để chống khủng bố, nhưng để đáp lại những đe dọa từ Nga.

- Reuters ngày 7/6/2016: "Tổng Thống Assad thề sẽ chiến đấu cho cuộc chiến chống khủng bố và không tỏ dấu hiệu thỏa hiệp trong bài diễn văn đầu tiên kể từ cuộc hòa đàm tan vỡ từ Tháng Tư. Ô. Assad nói rằng ông sẽ giành lại từng tấc đất và Aleppo sẽ là mồ chôn của giấc mơ và hy vọng của Tổng Thống Erdogan và những kẻ hỗ trợ chính cho lực lượng nổi dậy để lật đổ ông." Hiện nay, Nga đã gia tăng các cuộc không kích gấp ba lần để hỗ trợ quân đội Syria đang ngăn chặn đường tiếp vận chiến lược của lực lượng ISIS và mở hai cuộc tấn công để nhằm đánh bại lực lượng thánh chiến tại căn cứ địa ở phía bắc."

- AFP ngày 9/6/2016: "Bộ trưởng quốc phòng của Ba Tư, Nga và Syria đã tổ chức cuộc thảo luận tại Thủ ĐôTehran để thúc đẩy cuộc chiến chống lại các đối thủ của Tổng Thống Assad. Cuộc thảo luận diễn ra giữa lúc Damascus gia tăng các chiến dịch quân sự chống lại Nhà Nước Hồi Giáo và cả các nhóm phiến quân như Al-Nusra đã cấu kết với Al-Qaeda." Cũng theo AFP, vào ngày 15/6/2016, những cuộc đụng độ dữ dội đã xảy ra khi quân chính phủ tấn công tái chiếm hai ngôi làng Zaytan và Khalasa ở tây nam Aleppo khiến 70 chiến binh tử thương.

"Trong lúc Đối Thoại Sanghi-la chuẩn bị khai mạc, vào ngày hôm nay Hoa Lục cáo buộc Phi Luật Tân phủ nhận chủ quyền của họ tại Biển Đông bằng cách nói rằng Đảo Thái Bình/Ba Bình là bãi đá chứ không phải đảo trong hồ sơ đệ nạp Tòa Án Trọng Tài Về Luật Biển." Theo Công Ước Về Luật Biển 1982, nếu là bãi đá thì không thể tuyên bố chủ quyền. Nó phải là đảo với điều kiện con người có thể sinh sống một cách tự nhiên. Chẳng hạn, biến cải một bãi đá rồi xây một doanh trại trên đó, rồi dùng tàu hay máy bay để tiếp tế đồ ăn thức uống thì không thể gọi là "cuộc sống tự nhiên".

"Trong chuyến viếng thăm Mông Cổ, Ngoại Trưởng John Kerry nói rằng Hoa Kỳ coi bất cứ việc thiết lập vùng phòng không ở Biển Đông của Trung Quốc là hành động khiêu khích và tạo bất ổn. Các giới chức Hoa Kỳ hiện lo ngại rằng phán quyết của tòa án quốc tế dự trù ban hành vào những tuần tới đây do Phi Luật Tân khiếu nại Trung Quốc vể Biển Đông sẽ khiến Bắc Kinh tuyên bố ngay vùng nhận dạng phòng không như họ đã làm ở Biển Hoa Đông vào năm 2013." Tôi nghĩ rằng đây là lời cảnh cáo rất nghiêm khắc của Hoa Kỳ. Nếu Trung Quốc vi phạm, chắc chắn sẽ có đụng độ quân sự tại Biển Đông. Ít ra Ô. John Kerry phải tuyên bố như thế thì coi mới được. Thế nhưng vào ngày 7/6/2016 Hoa Kỳ cho biết các phi cơ chiến đấu của Trung Quốc đã nghênh cản một cách nguy hiểm phi cơ trinh sát RC-135 của Hoa Kỳ tại Biển Hoa Đông.
Tình hình Biển Đông:
- CNN Money ngày 23/5/2916: "Theo  Viện Khảo Cứu Stockholm International Peace,  do những tranh chấp tại Biển Đông, ngân sách quốc phòng của Việt Nam tăng nhanh. Từ 4.4 tỉ đô-la tức 8% ngân sách quốc gia, sẽ lên 5 tỉ đô-la vào năm nay và sẽ là 6.2 tỉ đô-la năm 2020.

- Reuters (Hà Nội) ngày 25/5/2016: "Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc của Việt Nam nói rằng đất nước ông không theo đuổi việc tăng cường quân sự tại Biển Đông và sẽ làm việc với các đồng minh để tìm kiếm giải pháp hòa bình mà không cần tới vũ lực." (Vietnam Prime Minister Nguyen Xuan Phuc said on Wednesday his country was not pursuing a military buildup over the South China Sea and would work with allies to seek peaceful solutions to disputes, with no use of force.) Lời tuyên bố này được đưa ra hai ngày sau khi Mỹ tuyên bố tháo bỏ hoàn toàn lệnh cấm bán vũ khí áp đặt lên Việt Nam giữa những lời đồn đại là Việt Nam sẽ mua những vũ khí tối tân của Mỹ như phi cơ thám thinh P-3 Orion, máy bay không người lái, vận tại cơ Hercule C-130, thậm chí cả tàu chiến và phi cơ F-16 nữa... Theo tôi nghĩ, Việt Nam sẽ mua vũ khí của Mỹ. Thúc giục người ta bỏ cấm vận mà mình không mua gì hết thì…kỳ quá! Từ từ vài tháng nữa sẽ mua cho "cơn sốt Obama" lắng dịu cái đã. Tại Biển Đông bây giờ, dưới biển là tàu ngầm Mỹ, trên trời là vệ tinh và phi cơ thám thính Mỹ…cho nên Việt Nam không nên mua phi cơ thám thính P-3 Orion làm gì...trông có vẻ khiêu kích quá. Cứ để Hoa Kỳ làm chuyện đó mà chỉ cần ký thỏa hiệp trao đổi tình báo quân sự là đủ. Vũ khí mà Việt Nam cần mua là phi cơ vận tải Hercule C-130 để chuyển quân, trọng pháo và xe tăng. Việt Nam cũng cần mua pháo tự hành của Mỹ với hỏa lực khủng khiếp có thể bắn hạ hỏa tiễn và phi cơ để phòng thủ Trường Sa. Theo VOA tiếng Việt ngày 31/5/2016, Ông Andrey Frolov - chủ biên tạp chí Export Vooruzheny cho rằng quyết định của Tổng Thống Obama mang tính hình thức nhiều hơn và không thật sự thay đổi được gì. Ông nói với tạp chí kinh tế Vzglyad: "Tôi nghĩ rằng có nhiều việc cần làm với cơ sở pháp lý để có thể khiến việc mua bán vũ khí trở nên khả thi. Tôi không nghĩ rằng Việt Nam sẽ vội vàng mua vũ khí của Hoa Kỳ trong nay mai".

Theo Reuters ngày 4/6/2016, bên lề Đối Thoại Shangri -la Tân Gia Ba, trong bài viết "Việc Mua Vũ Khí Mỹ Còn Hơi Xa (Vietnamese general says first purchase of U.S. weapons some way off) AP đã trích dẫn lời Tướng Nguyễn Chí Vịnh, "Chúng tôi chưa biết chúng tôi có thể mua những vũ khí nào của Hoa Kỳ và những gì chúng tôi cần mua." (We are not sure what we can buy from the U.S. or what we want to buy.) trong khi đó, theo Popular Mechanics ngày 2/6/2016 cho biết, "Ấn Độ đã sẵn sàng bán cho Việt Nam hỏa tiễn hành trình chống hạm nhanh nhất thế giới. Hỏa tiễn siêu thanh BrahMos dùng kỹ thuật ống lò (ramjet engine technology) để đạt tới ba lần tốc độ âm thanh khiến có thêm trong kho vũ khí một loại cực kỳ nguy hiểm. BrahMos là sản phẩm chế tạo chung giữa Nga và Ấn Độ, nó là tên ghép của Brahmaputra and Moscow Rivers. Hỏa tiễn này được phát triển suốt thập niên 1990 và đầu thập niên 2000 từ hỏa-tiễn-chống-hỏa-tiễn P-800 Oniks của Nga hiện đang được dùng trong Quân Đội Ấn. Đây là hỏa tiễn tầm thấp nhanh nhất thế giới." Bài báo nói rằng việc này sẽ làm "Ông Tàu" khó chịu lắm (Much to China's Chagrin). Điều này cho thấy những vũ khí cần thiết cho quốc phòng, Việt Nam đã có đủ, không cần phải mua của Hoa Kỳ. Vào ngày 5/6/2016, Bộ Trưởng Quốc Phòng Ấn Độ Manohar Parrika đã ghé thăm Việt Nam. Điều này cho thấy việc bán hỏa tiễn siêu thanh BrahMos có thể tiến hành sớm, dường như vào cuối năm nay.

- International Business Times ngày 27/5/2016: "Lực Lượng Đặc Biệt Mỹ và Đặc Công Việt Nam đã hé lộ rằng sẽ có sự hợp tác giữa hai đối thủ trước đây đã từng đụng đầu nhau. Điều này được biết sau khi Tổng Thống Obama tuyên bố tháo bỏ lệnh cấm vận vũ khí trong chuyến viếng thăm ngày 23/5/2016. Chuẩn Đô Đốc Colin Kilrain - chỉ huy Lực Lượng Đặc Nhiệm của Châu Á-Thái Bình Dương nói với Reuters rằng ông đã gặp vị chỉ huy lực lượng tinh nhuệ của Việt Nam bên lề cuộc họp ở Florida tuần này. Chúng tôi muốn gia tăng thêm mối liên hệ, tuy nhiên chúng tôi biết rằng nhịp độ hợp tác tùy theo nhu cầu của chính phủ hai nước."

- ABC News ngày 30/5/2016: "Hải Quân Nam Dương đã nổ súng vào một tàu đánh cá bằng lưới rùng của Trung Quốc để ngăn chặn việc đánh cá trong lãnh hải của họ, sau đó tịch thu con tàu và bắt giữ tám ngư phủ. Một khu trục hạm của Nam Dương đã ngăn chặn tàu này gần Đảo Natuna nằm trong vùng đặc quyền kinh tế của Nam Dương, trùng lấp với khu vực vươn xa tới cực nam của Biển Đông. Thiếu Tá Budi Amin - phát ngôn viên của chỉ huy hạm đội miền tây nói rằng tuần dương hạm đã bắn vào đuôi tàu sau khi nó không tuân lệnh phải dừng lại. Ông cho biết không một ai bị thương. Việc bắt giữ cho thế giới thấy Nam Dương sẽ dùng biện pháp mạnh để đối phó với việc xâm phạm lãnh thổ của mình."

- Reuters ngày 3/6/2016: "Trong lúc Đối Thoại Sanghi-la chuẩn bị khai mạc, vào ngày hôm nay Hoa Lục cáo buộc Phi Luật Tân phủ nhận chủ quyền của họ tại Biển Đông bằng cách nói rằng Đảo Thái Bình/Ba Bình là bãi đá chứ không phải đảo trong hồ sơ đệ nạp Tòa Án Trọng Tài Về Luật Biển." Theo Công Ước Về Luật Biển 1982, nếu là bãi đá thì không thể tuyên bố chủ quyền. Nó phải là đảo với điều kiện con người có thể sinh sống một cách tự nhiên. Chẳng hạn, biến cải một bãi đá rồi xây một doanh trại trên đó, rồi dùng tàu hay máy bay để tiếp tế đồ ăn thức uống thì không thể gọi là "cuộc sống tự nhiên".

- Reuters ngày 4/6/2016: "Trong chuyến viếng thăm Mông Cổ, Ngoại Trưởng John Kerry nói rằng Hoa Kỳ coi bất cứ việc thiết lập vùng phòng không ở Biển Đông của Trung Quốc là hành động khiêu khích và tạo bất ổn. Các giới chức Hoa Kỳ hiện lo ngại rằng phán quyết của tòa án quốc tế dự trù ban hành vào những tuần tới đây do Phi Luật Tân khiếu nại Trung Quốc vể Biển Đông sẽ khiến Bắc Kinh tuyên bố ngay vùng nhận dạng phòng không như họ đã làm ở Biển Hoa Đông vào năm 2013." Tôi nghĩ rằng đây là lời cảnh cáo rất nghiêm khắc của Hoa Kỳ. Nếu Trung Quốc vi phạm, chắc chắn sẽ có đụng độ quân sự tại Biển Đông. Ít ra Ô. John Kerry phải tuyên bố như thế thì coi mới được. Thế nhưng vào ngày 7/6/2016 Hoa Kỳ cho biết các phi cơ chiến đấu của Trung Quốc đã nghênh cản một cách nguy hiểm phi cơ trinh sát RC-135 của Hoa Kỳ tại Biển Hoa Đông.

- AFP ngày 14/6/2016: "Sau cuộc họp đặc biệt mở rộng giữa các ngoại trưởng ASEAN-Trung Quốc tại Côn Minh, Khối ASEAN chuẩn bị đối phó với hậu quả của phán quyết mà tòa án trọng tài quốc tế sẽ đưa ra về vụ Phi Luật Tân kiện Trung Quốc, đã đưa ra lời cảnh báo, "Chúng tôi nhấn mạnh tới tầm mức quan trọng của việc duy trì hòa bình, an ninh, ổn định, an toàn và tự do hàng hải trên biển cũng như trên không ở Biển Đông phù hợp với những quy định của luật pháp quốc tế đã được công nhận rộng rãi, bao gồm cả Công Ước về Luật Biển năm 1982 (UNCLOS)."

Với lời cảnh báo này, Hoa Lục khó có thể đơn phương tuyên bố Vùng Nhận Dạng Phòng Không tại Biển Đông sau khi thua vụ kiện tại Tòa Án Trọng Tài Về Luật Biển. Thế nhưng vào giờ chót Bộ Ngoại Giao Mã Lai cho biết ASEAN đã rút lại bản tuyên bố chung này để có một số điều chỉnh khẩn cấp. Chưa biết thực hư như thế nào.

Trở về tình hình Phi Luật Tân, vào ngày 31/5/2016, được hỏi về mối liên hệ với Hoa Lục, bao gồm cả những tranh chấp tại Biển Đông, Ô. Duterte - tân tổng thống Phi Luật Tân nói rằng ông sẽ hoạch định một đường hướng cho chính đất nước ông. Sẽ không lệ thuộc vào Hoa Kỳ và đường lối sẽ là không chiều lòng ai ngoại trừ quyền lợi của đất nước Phi Luật Tân." (We will be chartering a course of our own. It will not be dependent on America, and it will be a line not intended to please anybody but the Filipino interest,) Ô. Duterte đã gọi Ô. Tập Cận Bình là một "chủ tịch vĩ đại" mà các nhà bình luận cho rằng mối liên hệ Phi-Hoa sẽ ấm dần lên. Còn vị ngoại trưởng vừa mới được bổ nhiệm Perfecto Yassay nói rằng, "Tôi không nghĩ rằng có một đường lối nào khác giải quyết các tranh chấp ngoại trừ nói chuyện với nhau. Chúng tôi tin chắc rằng chúng tôi có thể tái tục những cuộc đàm phán song phương bởi vì đó là cần thiết." Chớp thời cơ, Hoa Lục nói rằng họ sẽ dàn xếp với Phi Luật Tân.

Nếu sự kiện xảy ra như thế, chắc chắn Việt Nam sẽ lo lắng vì dưới thời Tổng Thống Aquino, Việt-Phi đã có mối liên hệ quân sự gắn bó và lập trường thống nhất về Biển Đông. Phi Luật Tân là cựu thuộc địa của Hoa Kỳ và hai nước có hiệp ước an ninh hỗ tương mà Ô. Duterte không gọi Ô. Obama là "tổng thống vĩ đại" mà lại gọi Ô. Tập Cận Bình là "chủ tịch vĩ đại" thì không biết mối liên hệ Mỹ-Phi có còn như trước nữa không và sách lược "Xoay Trục" của Mỹ ra sao? Chưa biết phản ứng của Hoa Kỳ đối với tân tổng thống này như thế nào. Chúng ta chờ xem. Nhưng đây cũng là bài toán khó của Ô. Duterte chứ không phải chuyện chơi.

Theo tôi, Ông Duterte vội vàng quá. Làm thế nào mà Phi Luật Tân có thể "thương thảo" với Hoa Lục trong tương quan lực lượng giữa một con cọp và một con nai? Nếu Hoa Lục đặt điều kiện Phi Luật Tân đuổi Mỹ thì sao? Nếu Phi Luật Tân chiều ý để có thể "sống chung hòa bình" với Hoa Lục tức là phá vỡ kế hoạch "Xoay Trục" của Mỹ. Đồng ý là Mỹ đóng quân tại Phi Luật Tân cũng sẽ gây thảm họa cho Phi Luật Tân. Nhưng "Thời thế, thế thời phải thế". Thay vì vội vàng tuyền bố "không lệ thuộc vào Mỹ", Ông Duterte có thể theo sách lược của Việt Nam: Vừa xây dựng sức mạnh quân sự của chính mình, vừa theo đuổi chính sách ngoại giao đa phương, vừa lấy sức mạnh của Hoa Kỳ làm "đòn bầy". Chỉ khi nào thật mạnh, Phi Luật Tân mới có thể "thương lượng" với Hoa Lục. Xin nhớ cho, dù thương thảo thế nào đi nữa thì cũng không thể "phớt lờ" (ignore) quyền lợi của Mỹ và Nhật Bản tại Biển Đông. Theo AFP, Bộ Trưởng Quốc Phòng Carter trên đường tham dự Đối Thoại Shangri-La tại Tân Gia Ba mà tranh chấp lãnh thổ tại Biển Đông do chính quyền tiền nhiệm Phi Luật Tân nại ra để chống lại Trung Quốc là chủ đề chính - đã nói rằng, "Hoa Thịnh Đốn coi thỏa hiệp đồng minh với Phi Luật Tân là hết sức quan trọng, và nó đã có từ lâu và không thể lay chuyển được. Phi Luật Tân có chính quyền mới và chúng tôi mong chờ làm việc với họ và nói chuyện với họ về tình đồng minh và về vấn đề an ninh của khu vực." Được hỏi về Thỏa Hiệp Tăng Cường Hợp Tác An Ninh ký với Manila vài tuần trước đây cho phép Hoa Kỳ luân phiên ra vào 5 căn cứ ở Phi Luật Tân, Ô. Carter nói, "Chương trình đó đang được thi hành đúng theo dự trù (on track); chúng tôi không thay đổi gì hết."Theo AFP ngày 4/6/2016, tại Đối Thoại Shangri-la, Bộ Trưởng Quốc Phòng Ashton Carter nói rằng "Hoa Kỳ và các quốc gia khác sẽ có hành động ngay nếu Trung Quốc tiến hành xây dựng quân sự tại bãi cạn Scarborough Shoal mà Phi Luật Tân tuyên bố chủ quyền." (

Lịch sử thế giới chứng tỏ rằng một nước nhỏ, khó lòng một mình đương cự được với một nước lớn. Do đó phải nương theo một hay nhiều đại cường khác để chống đỡ. Liên kết với một đại cường mà vẫn giữ được tư thế độc lập, tự chủ - cái khôn ngoan, bản lĩnh là ở chỗ đó. "Quốc tế hóa Biển Đông" là chiến lược khôn ngoan nhất. Thương thảo tay đôi hay song phương với Hoa Lục để gạt Mỹ ra ngoài thì "từ chết tới bị thương". Theo tôi, không một quốc gia nào có thể ngăn cản kế hoạch "Xoay Trục" của Mỹ ở Biển Đông. Mất Biển Đông là Mỹ mất Châu Á và mất luôn địa vị siêu cường. Hiện nay Mỹ đã mất phân nửa quyền kiểm soát ở Biển Đông - điều chưa từng có trong lịch sử hải quân Hoa Kỳ. Cho nên Biển Đông là trận chiến  sinh tử của Mỹ. Do đó, ngăn cản kế hoạch "Xoay Trục" của Mỹ tại Biển Đông cũng khó sống lắm đó nghe.

Đào Văn Bình
(California ngày 15/6/2016)