04 June 2015

VẤN ĐỀ PHẬT TỬ và CÁC VẤN ĐỀ CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT HẢI NGOẠI

VẤN ĐỀ PHẬT TỬ và CÁC VẤN ĐỀ CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT HẢI NGOẠI

Hầu như trên khắp nước Mỹ, nơi nào có nhiều người Việt sinh sống thì ở đó đều có tổ chức Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia.  Nhưng, thực tế cho thấy là người Việt hầu như chẳng còn mấy ai có hứng thú tham gia vào những hoạt động do Cộng Đồng tổ chức. 

Ngược lại, chùa chiền ở Mỹ mọc lên như là nấm sau mưa.  Mà đa số chùa chiền ở Mỹ bây giờ nằm trong tay những "nhà sư" được bảo lãnh qua sau này.  Ngoài những việc nay kêu nộp tiền, mai gọi đóng góp, mốt tổ chức này kia "gây quỹ"… chẳng thấy họ tu hành gì cả.  Thậm chí có nơi "quý thầy" còn đòi Phật tử phải "cúng dường" mỗi khi "quý thầy" muốn về Việt Nam v.v...  Những "nhà sư" này không bao giờ cho Phật tử tham gia bất kỳ một sinh hoạt nào trái ý Việt Cộng. 

Một điều nhìn thấy rất oái oăm là hễ nghe có người dựng chùa thì Phật tử cứ nhắm mắt ùn ùn kéo đến góp công góp của, chẳng cần biết "nhà sư" là ai, tu hành thế nào.  Mà đa số Phật tử lại là những người vợ và con cháu của những gia đình sĩ quan VNCH qua Mỹ theo diện HO.  Rồi có những "ông thầy" mới từ Việt Nam qua, không cần biết xuất xứ như thế nào, chỉ có những lời nói "xuôi lòng, mát dạ" mà có thể khiến được những người này rủ nhau quyên góp để xây chùa cho "thầy tu" và cung phụng hầu như không thiếu một thứ gì.  Cũng đã có trường hợp đến khi biết mình bị lừa gạt thì chỉ còn biết … kêu trời! 

  • Chuyện "thầy tu" làm chủ (sở hữu) nhà chùa, không tu hành mà chỉ sống xa hoa, lừa Phật tử lấy tiền v.v… LÀ CÓ THẬT! 
  • Chuyện "thầy tu" làm chủ những ngôi chùa do đồng bào tỵ nạn quyên góp tạo nên, rồi "thầy tu" loạn dâm trong chùa, kể cả với trẻ em, LÀ CÓ THẬT! 
  • Chuyện "nhà sư" được bảo lãnh qua tối ngày chỉ biết vòi tiền Phật tử LÀ CÓ THẬT! 
  • Chuyện "nhà sư" ra giá cả mỗi khi có Phật tử mời đi cúng LÀ CÓ THẬT! 
  • Chuyện "nhà sư" được các "thầy" qua trước bảo lãnh qua, rồi được các gia đình HO xây dựng chùa cho "tu", và "nhà sư trụ trì" này mời người tu hành khác về ở để cùng "tu", rồi lại buộc họ phải lừa phỉnh Phật tử để moi móc tiền LÀ CÓ THẬT! 
  • Chuyện người tu hành từ chối sự bắt buộc của "trụ trì" là phải lừa dối Phật tử để moi tiền nên bị đuổi ra khỏi chùa LÀ CÓ THẬT! 
  • Chuyện các "nhà sư" ở Mỹ đi đi về về Việt Nam một năm không biết bao nhiêu lần LÀ CÓ THẬT! 
  • Chuyện các "nhà sư" tổ chức dạy những lớp tiếng Việt cho trẻ em mà dùng những sách mang từ Việt Nam qua, trong đó có hình "bác Hồ" và cờ đỏ sao vàng LÀ CÓ THẬT! 
  • Chuyện một số không phải là ít Phật tử biết những "nhà sư" đã trắng trợn phạ̣m Trọ̣ng Giới nhà Phật, nhưng họ vẫn tiếp tục tôn thờ, đeo bám và tận tụy cung phụng LÀ CÓ THẬT! 
  • Trên đất Mỹ, có nhiều người muốn tu hành thật sự nhưng không thể, hoặc chưa, tìm ra được nơi thích hợp để được tu hành LÀ CÓ THẬT! 

Nhìn ra, đa số Phật tử Việt ở Mỹ không hề hiểu hoặc biết thế nào là tu hành, cho nên không bao giờ để ý đến việc biết quan sát đâu là chân sư, đâu là tà đạo.  Và cũng từ đó, sức mạnh của người Việt ở hải ngoại đang nằm trong tay của Việt Cộng. 

Theo lời người con gái của ông Hoàng Thu (ở Florida) kể, trước khi tự thiêu ông ta đã từng nói rằng nếu ở California thì ông ta có thể làm được nhiều việc, còn ở đó (Florida) thì ông ta chẳng làm được gì.  Điều này có thể đủ để nói lên được sự bế tắc của cộng đồng người Việt ở nước ngoài.  Cụ thể cũng cho thấy là khi được biết giàn khoan của giặc Tàu đã cắm trên biển Việt Nam, khắp nước Mỹ chẳng có được mấy cuộc biểu tình, mà mỗi lần như vậy cũng chẳng được bao nhiêu người tham dự. 

Đã có trường hợp, theo vài người trong ban điều hành Cộng Đồng người Việt ở một địa phương cho biết, họ tới nhờ các chùa thông báo, hoặc xin dán thông báo, để kêu gọi người Việt tham gia biểu tình chống giặc Tàu vào lúc được tin sự kiện giàn khoan giặc Tàu đã vào cắm trên biển Việt Nam, thế nhưng các "nhà sư" từ chối, lấy lý do là chùa chiền không làm chính trị(?!). 

"Tôi không xem chính trị tự nó là điều gì đấy sai lạc, nhưng bởi vì người ta sử dụng chính trị vì mục đích ích kỷ, và cuối cùng chính trị trở thành dơ bẩn.  Trong tôn giáo cũng vậy, nếu con người sử dụng trong cung cách sai lầm thì tôn giáo cũng trở thành tôn giáo dơ bẩn."
Đã có trường hợp, cùng trong một ngày có hai sự kiện diễn ra tại cùng một địa phương: Cộng Đồng người Việt tổ chức biểu tình chống giặc Tàu xâm lược thì chỉ có vài chục người tham dự; còn một "ngôi chùa" nọ tổ chức rước ca sĩ về hát hò ngay trong khuôn viên "chùa" để "gây quỹ", thì theo một người có vai trò chủ chốt trong "ngôi chùa" đó cho biết, số lượng người kéo về tham dự khoảng 400 người. 

Đi biểu tình chống xâm lược KHÔNG phải là làm chính trị!

Tôi đã có nói chuyện, trao đổi, thắc mắc và giải thích với những người trong ban điều hành Cộng Đồng ở đó về vấn đề này.  Nhưng xem ra ... nói chuyện cũng chỉ là nói chuyện. 

Nếu là một Phật tử chân chính, thì thời buổi này chắc chắn sẽ chẳng còn mấy ai không biết đến một vị Pháp Vương của Phật Giáo khắp thế giới – đó là Đức Đạt lai Lạt ma đời thứ 14.  Và ngài đã nói như thế nào về vấn đề chính trị và tôn giáo? 

"Tôi không xem chính trị tự nó là điều gì đấy sai lạc, nhưng bởi vì người ta sử dụng chính trị vì mục đích ích kỷ, và cuối cùng chính trị trở thành dơ bẩn.  Trong tôn giáo cũng vậy, nếu con người sử dụng trong cung cách sai lầm thì tôn giáo cũng trở thành tôn giáo dơ bẩn."

Đó là lời của Đức Đạt lai Lạt ma đời thứ 14.  Ngài là một bậc chân tu, là một vị Pháp Vương của Phật Giáo, và có lẽ khó có người chối cãi điều này.  Thế nhưng, Ngài vẫn không ngừng đấu tranh cho hạnh phúc của dân tộc Tây Tạng của Ngài.  Điều đó có gì sai? 

Nếu ai đó coi mình là một Phật tử chân chính, thì Đức Đạt lai Lạt ma có phải là một tấm gương để mình học hỏi và noi theo hay không? 

Nếu ai đó là người Việt Nam, thì thảm cảnh của dân tộc Tây Tạng hiện nay có đủ để thức tỉnh mà nghĩ đến thảm họa trước mắt của quê hương và dân tộc mình hay không? 

Hãy nhìn vào thực trạng sinh hoạt của đa số các Cộng Đồng, của đa số chùa chiền và Phật tử Việt Nam ở Mỹ! 

Chúng ta còn có thể làm gì? 

Hay chúng ta còn mong làm gì được cho quê hương? 

Một thực tế đau buồn không thể nào không nghĩ đến được! 

Yên Tử

No comments:

Post a Comment