15 October 2010

Tẩu Tướng Và Kịch Bản "Kíu Nước" !


Lệ Tuyết (một cựu nhân viên HKVN) gặp tướng Khiêm.

Tẩu Tướng Và Kịch Bản "Kíu Nước" !
- Song Kiếm


Trong những ngày qua, dư luận của cộng đồng Người Việt Tị Nạn CSVN khắp nơi tại Hoa Kỳ đã không ngừng xôn xao, bàn tán về sự xuất hiện bất ngờ của cựu Đại tướng Trần Thiện Khiêm , bí danh "Tư Kiếng", một đảng viên Đại Việt QDĐ (gia nhập lúc ông còn phục vụ tại Huế thuộc Quân Khu II); sau đó do thời cuộc đưa đẩy, ông lại trở thành một đảng viên loại nòng cốt của Cần Lao Nhân Vị Đảng.

Dưới trào họ Ngô, ông được cựu Tổng thống Ngô Đình Diệm nhận là "dưỡng tử" vì đã có công "cứu giá", bẻ gãy được cuộc đảo chánh của lưc lượng Dù do Đại tá Nguyễn Chánh Thi khởi động ngày 11-11-60. Ông Khiêm đồng thời là "con chủ bài" của các chế độ ở miền Nam VN cho đến khi mất nước ù té chạy trước ngày 30-4-75, Và, theo các tài liệu từng được giải mật của người Mỹ cũng những tin tức phổ biến rộng rãi trên báo chí cũng như các phương tiện truyền thông người Việt hải ngoại cho biết : chính Trần Thiện Khiêm từng giữ nhiều vai trò chủ động trong các biến cố chính trị tại VNCH trước năm 75 và quan trọng nhứt ông Khiêm là một tên "tay sai" đắc lực nhứt của cơ quan tình báo tức CIA Hoa Kỳ tại VN.

Người ta quá đổi ngạc nhiên là sau hơn ba mươi lăm năm "tuyệt tích giang hồ", cố ẩn mình trong bóng tối; chủ trương "im lặng là vàng" để hưởng thụ. Nói chung suốt cuộc đời ông chỉ ù biết "ngậm miệng ăn tiền" (đúng bản chất cố hữu). Ông thích hoạt động âm thầm chứ không "ồn ào" náo nhiệt kiểu cao bồi Nguyễn Cao Kỳ.

Nhiều người quá đổi ngạc nhiên tự hỏi : " Trước thời cuộc quá nhiễu nhương ở hải ngoại hiện nay; với một con người khôn ngoan xảo quyệt như tướng Khiêm, tại sao lại không chịu "yên phận" còn lê lết thân già, cố ngóc đầu tái xuất giang hồ và tuyên bố nhiều chuyện "lãng nhách" không giống con giáp nào; ngoài ra, lại còn ưa đóng kịch, hết đi "ủy lạo" rồi đến họp báo với một số băng đảng tay sai MT/Việt Tân, và mấy cơ quan truyền thông, "đề cao" các hoạt động giúp đở "Thương Phế Binh" VNCH của lũ con buôn mà chính ông ta từ khi "bễ dĩa" và "đứt phim" đến nay chưa hề thí cho TPB, "những người bị bỏ quên" một đồng xu ten nào cả." ?

Thử hỏi, hành động của cựu Đt Trần Thiện Khiêm như thế có "kỳ lạ" không? Và xin hỏi lại, liệu ông có còn là người biết thế nào liêm sĩ không? Trước khi góp ý để có câu đáp số về: "Mục đích xuất hiện bất ngờ của TTK", chúng tôi xin được đóng góp một vài tin tức thu lượm để giúp quý vị dễ dàng trong việc kiếm tìm câu trả lời.

Vào khoán cuối năm 1964 và đầu 1965, miền Nam được đặt dưới sự "lãnh đạo" của bộ Tam Đầu Chế gồm có các tướng Dương Văn Minh,Nguyễn Khánh, Trần Thiện Khiêm. Về vị trí trong bộ Tam Đầu Chế đó, thì tướng Nguyễn Khánh có phần "nặng ký" hơn; vì Khánh vừa là Chủ tịch kiêm Thủ tướng Chính phủ, lại có quân trong tay; phần tướng Trần Thiện Khiêm chi là Tổng Tham Mưu Trưởng Liên Quân; riêng Dương Văn Minh người bị thất sủng, chỉ có "danh hảo" ngồi để làm vì và tượng trưng.

Trong hoàn cảnh đặc biệt đó, Nguyễn Khánh lại được người Mỹ trực tiếp yểm trợ, cụ thể, Bộ trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ, ông Mac Namara là người công khai ra mặt ủng hộ tướng Khánh. Ông Mac Namara từng thẳng thừng tuyên bố:"nếu tướng Khánh bị lung lay, thì ông sẵn sàng từ chức". Trước việc công khai ủng hộ mạnh mẻ của người Mỹ như thế, tướng Nguyễn Khánh đâm ra kiêu căng ngạo mạn, tìm đủ cách tập trung quyền lực với tham vọng trở thành một nhà độc tài quân phiệt hạng nặng tại Á Châu. Tướng Khánh mỗi ngày một lộng hành, và càng làm nhiều điều xằng bậy. Hết Hiến Chương Vũng Tàu đến thay đổi chính phủ không ngoài mục đích củng cố quyền lực, lái quốc gia theo đường lối độc đoán và sở thích của mình. Ngạo mạn đến độ ông dám nói :"Quân đội là cha của nhân dân." Trước sự hành động quá trớn của Nguyễn Khánh, một số nhân sĩ trong đó có đại diện vài chính đảng quốc gia chân chính và nổi tiếng đã âm thầm tiếp xúc với tướng Khiêm; họ yêu cầu ông ta, vì quyền lợi tối cao của tổ quốc và tương lại miền Nam VN, đề nghị ông Khiêm nên tìm cách loại bỏ ông Khánh ra khỏi chế độ.

Trước khi đưa ý kiến, nhóm nầy đã suy nghĩ kỹ; theo họ, trong hoàn cảnh bấy giờ, tướng Khiêm là người có thể đóng giữ vai trò then chốt đó. Ông vừa có đủ thế và lực để lật đổ Khánh dễ dàng. Tiếc thay, tướng Khiêm lại quá yếu hèn, ngoài ra, lại quá lệ thuộc vào "người chủ Mỹ" của ông. Vì thế tướng Khiêm đã dứt khoát trả lời với các vị đó là việc"lật đỗ" Nguyễn Khánh không khó; hành động nầy có thể thực thi được, Tuy nhiên, xin hỏi lại, liệu người Mỹ có cho phép chúng ta ra tay hạ Khánh không? Xin quý vị nhớ cho "Thế lực của tài phiệt Mỹ đang nằm trong tay của ông Mac Namara."

Các nhân sĩ thấy vậy quá thất vọng đành phải cáo biệt ra về. Về sau, khi tướng Khánh phát giác, và biết được vụ việc, Mặt khác, sẵn dịp muốn trừ hậu hoạn, nên đã "lệnh" cho tướng Khiêm biết:"nếu muốn được "an toàn" phải rời VN ngay lập tức. CIA phần do kiêng nể thế lực của Bộ trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ Mac Namara, đành khuyến cáo tướng Khiêm "giả dại qua ải"; chấp nhận thời cơ vì thế ông Khiêm phải chịụ nhục, lủi thủi xách gói âm thầm rời bỏ VN để làm Đại sứ để cho tướng Nguyễn Khánh, ở nhà rãnh tay độc quyền múa may.

Tướng Trần Thiện Khiêm, con người có tính rất ích kỷ và hiểm độc, ông chỉ biết 2 chữ "quyền lợi". Quý độc giả suy nghĩ thế nào về một hành động quá bất nhẫn, vô nhận đạo sau đây. Được biết, lúc ông đang hành xử chức vụ Thủ tướng chính phủ kiêm Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng, trong một buổi họp Hội Đồng Nội Các; Bộ Kinh tế báo cáo cho Thủ tướng rõ sự việc, đồng thời xin chỉ thị. Câu hỏi? Liệu Bộ Kinh Tế phải giải quyết thế nào để "thanh toán"một số lượng lớn gạo bị mốc, mục và ẩm ướt không bán ra được ngoài thị trường. Không cần suy nghĩ. Tướng TTK lập tức chỉ thị cho Bộ Quốc Phòng ra lệnh cho các đơn vị quân đội phải tìm cách "tiêu thụ" hết số gạo mục nát đó; ông bảo, buộc "bọn lính" nó ăn hết số gạo mục nát đó thì mội việc sẽ được giải quyết "ổn" và chính phủ khỏi bị thiệt hại . Trước lòng dạ độc ác của một vị lãnh đạo tối cao quân đội, xem binh sĩ dưới quyền như súc vật. Thử hỏi làm sao nói đến chuyện nâng cao tinh thần binh sĩ để chiến đấu được?

Ngoài ra, xin góp thêm một tin mới gần đây cho biết, số là trong những năm đầu của "thập niên 90" khi ông Thiệu toan tính đến chuyện sử dụng đồng tiền của băng đảng Việt Tân để dựng nên cái gọi là "Tập Thể Chiến Sĩ VNCH hải ngoại" hòng mưu toan lót đường cho việc tái xuất giang hồ của ông. Trong kế hoạch nầy ông Thiệu đã nghĩ ngay đến tướng Khiêm, mời gọi ông này tiếp tay, nhưng ông Khiêm đã bai bải từ chối; không những thế ông lại còn nói móc: "trước đây mà còn làm không ra gì bây giờ còn "bày đặt" làm trò cho chúng chửi. Mọi người đều tự hỏi. Nếu cho đó là một hành động cứu nước thì tại sao hồi đó tướng Khiêm không khứng chịu, mà ngày nay lại còn cố lê lết cái thân già đi "diễn kịch" chọc cho người đời phỉ nhổ thêm?

Qua góp ý nói trên người ta đã khẳng định, tướng TTK suốt cả cuộc đời phần lớn chỉ vì quyền lợi bản thân không ngoài mục tiêu là "phục vụ quyền lợi Mỹ"; binh nghiệp của ông chỉ tóm gọn trong 4 chữ "gọi, dạ, bảo, vâng", chứ ông ta chưa bao giờ từng góp ý kiến nào hết. Biết rõ như vậy, chúng ta đã thấy có thể nói rõ: "tẩu tướng" TK Khiêm chỉ tái xuất giang hồ vì tuyệt đối nghe theo lệnh quan thầy cũ, nên ông ta mới có những việc làm nham nhở, dựng lại các vỡ hài kịch ngớ ngẩn và rẽ tiền như chúng ta đã nhận thấy trong thời gian qua, Nói chung, cổ võ "Hòa Giải và Hòa Hợp" một cách ấu trĩ.

Câu hỏi đặt ra: Thế lực phản động và tay sai muốn TTK Khiêm đóng vai trò gì trong giai đoạn hiện nay? Trước khi tìm hiểu manh mối, mời quý độc giả thử xét qua vài yếu tố như: bối cảnh tình hình và "vây cánh, dư đảng" quanh cựu tướng TTK.

A-Vây cánh, dư đảng:

Mới thoáng qua, người ta đã ngữi thấy "mùi khét"của băng đảng MT/VT - Từ Phan Tấn Ngưu, một Thiếu Tá CSQG, vốn thuộc băng đảngVT, "đệ tử" của Nguyễn Khắc Bình) hiện đang "xử lý thường vụ Tập Thể Chiến Sĩ" ; một cái thây ma "chết mà chưa chôn" của bọn Việt Tân dựng nên từ năm 2003. Tập Thể nầy do đã làm quá nhiều điều thối tha ngu dốt nên chẳng còn ai đếm xỉa đến. Bên cạnh đó cái thây ma đó còn lại một vài "tẩu tướng" như Nguyễn Khắc Bình, Hồ Văn Kỳ Thoại và bại tướng Trần Văn Chơn. Ngoài ra, phụ tá đắc lực nhất trong việc "móc nối" với tay sai Việt Tân còn có Phạm Bá Hoa; Nhan Minh Trang (đã qua đời) và Huỳnh Hữu Hiền (cựu Tư Lệnh KQVN, đảng viên Tân Đại Việt ) .

Những nhân vật nầy đều có công trong việc "gá nghĩa phong trần" cho nàng Lệ Tuyết (một cựu nhân viên HKVN) gặp tướng Khiêm. Tuyết là một me Mỹ, có tiền của do chồng Mỹ Đen chết để lại, Tuyết vừa đóng vai lo "nâng khăn sữa .... ." cho ông Khiêm, vừa là "hộp thư" để móc nối liên lạc với . . phía bên kia .Tuy nhiên, Tuyết do cảm thấy vai trò của mình mỗi ngày một quan trọng nên đã tỏ ra phách lối với đám "bầy tôi" của tẩu tướng, do đó bị bọn nầy "tẩy chay"phản đối; "động ổ" buộc lòng đôi lứa phải dời "bản doanh" từ Houston lên quá Sacramento, California.

Với "bầu đoàn thê tử" và loại "sứt quai gãy gọng" như thế mà Tẩu Tướng còn dám xâm mình xem thường hải ngoại tái xuất giang hồ mưu toan diễn hài kịch "kíu nước".

B- Bối cảnh:

Nhiều người am hiểu " chính trường " đặc biệt tướng Khiêm đã quá rõ. Tình hình hiện tại có liên quan đến đất nước, thì việc tư bản Mỹ có vẻ hùng hổ với Trung Cộng, đó chẳng qua chỉ là một kịch bản, muốn phô trương lực lượng để kiếm ăn, cụ thể là buôn bán vũ khí. Khẳng định, nếu Mỹ mà không bán được vũ khí tư bản sẽ bị sập tiệm. Người Mỹ đã biết rõ phải "xé nước Tàu" ra từng mảnh; thành Mông, Mãn, Hồi và Tây Tạng riêng biệt để triệt chú Ba Tàu. Nhưng là buôn bán mà, nghĩ lại dù sao Tàu vẫn là một thị trường quá béo bở nên phải nhường con tép bắt con cá. Hơn nữa tư bản đoán chắc TC không dám đụng đối với Mỹ lúc nầy. Lý do, từ mấy ngàn năm Tàu đói rách, bây giờ mới phất lên đôi chút mà đánh nhau là vỡ nợ ngay. Vì thế nên hợp tác làm ăn để chia chát. Ngoài ra thế Siêu Quyền Lực Tư Bản cũng biết tỏ, đời nào mà Ba Tàu lại thả con mồi VN ra, trời gầm nó cũng không nhả; vì thê hết Nguyễn Minh Triết đến tên điệp viên Nguyễn Chí Vịnh có qua Mỹ à ơi! ví dầu . . thì người Mỹ vẫn tĩnh bơ vì họ đã thấy trước đường đi nước bước của VC, chúng chỉ là những tên Thái Thú của Tàu Đỏ nên "gia bộ" không chú ý.

Riêng đối với VC, chúng cảm thấy quá nhục, vì mỗi lần thăm viếng Mỹ, lại phải chui cửa hậu; lý do bọn ngụy nó thù dai, cứ ló mặt ra là bị đả đảo và tẩy chay, vì thế bọn VC qua cái mồi "Hòa Giải Hòa Hợp" xin người Mỹ can thiệp giùm đê tập thể người Việt tị nạn bớt chống đối . Đối với người Mỹ họ cho lời van xin của VC đó cũng đúng "yêu cầu" thôi, nên họ đã gần xa khuyên hải ngoại nên "chống cộng có chừng mực". Nhưng người Mỹ đã lầm, không có vẻ gì ngăn chận thì sẽ chống cộng tà tà, nhưng ra mặt thì nhất quyết người Việt tị nạn sẽ cương quyết chống và chống đến cùng. Nếu một ai đó cho cộng đồng người Việt chỉ là "một đống cát rời rạt" thiếu đoàn kết. Đó cũng có phần đúng, nhưng tùy lúc, và tùy hoàn cảnh. Trước đây tiền nhân của người Việt đã chủ trương là phân tán đi tứ phương để mưu tìm sinh kế. Những khi hữu sự sẽ gọi nhau. Cụ thê, nhiều cộng đồng thường thì ít gặp nhau, nhưng có biến là họ sẵn sàng hành động ngay.

Riêng với người nhận đóng vai trò nầy điều kiện là phải có thành tích, uy tín và chịu dấn thân. Thử hỏi, một loại tướng từng ù té chạy, là tay sai của ngoại bang làm sao có thể hoàn thanh nhiệm vụ tế nhị nầy. Quả đúng quan thầy của tẩu tướng TTK có mắt mà không tròng đã đánh giá sai hàng ngũ người Việt Tị Nạn CSVN.

Riêng chúng tôi yêu cầu tướng Khiêm nên ngưng ngay các việc làm và lời nói thiếu cẩn trọng có liên quan đến cộng đồng người Việt tại hải ngoại. Ông càng múa may, người ta càng thấy cái hành vi hèn hạ của ông.

Trước kia, lúc còn cư ngụ trong cư xá Tổng Tham Mưu, tôi từng thấy nội thất của tướng quân có một bàn thờ Phật rất trang trọng. Tôi nghĩ rằng, trong những ngày cuối cuộc đời, khuyên ông nên nương mình vào Phật để sám hối, việc đó còn có ý nghĩa hơn múa may vô bổ. Ông có thể vì ham muốn sắc dục "vừa đạp mái, vừa tụng kinh gõ mõ" còn hơn bàn luận chính trị chính em mà không thích hợp với hoàn cảnh.

Song Kiếm
14.10.2010

--

Người Quốc Gia là những người đặt Tổ Quốc lên bản vị tối cao, tối cao có nghĩa là trên tất cả mọi vật, kể cả tôn giáo, đảng phái, và cả chính bản thân mình.


No comments:

Post a Comment