28 February 2013

Ông Lý Quang Diệu: “Hãy cảnh giác với Trung Quốc!”

Lê Trí

"Singapore không tin vào một Trung Quốc 'hiền hòa' và tôi nghĩ rằng các nước khác như Brunei, Indonesia, Malaysia, Philippines, Thailand hay Việt Nam cũng đều không tin", cựu Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu khẳng định.

Cựu Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu, người đã nghỉ hưu nhưng hiện vẫn đang là một trong những chính trị gia có tầm ảnh hưởng lớn ở châu Á vừa cho xuất bản một cuốn sách với nội dung bày tỏ một sự lo ngại đối với sự trỗi dậy của Trung Quốc.
Cuốn sách của cựu Thủ tướng Singapore vừa được xuất bản.

Trong cuốn sách của mình, ông Lý cho rằng "thế kỷ 21 sẽ là thế kỷ của cuộc cạnh tranh giành ngôi vị siêu cường thế giới giữa Mỹ và Trung Quốc" đồng thời theo phỏng đoán của ông, cuộc chiến này sẽ chủ yếu diễn ra ở châu Á và Đông Nam Á là một trận địa chiến lược. "Lợi ích cốt lõi của nước Mỹ đòi hỏi nước này phải giữ cho được vai trò siêu cường trong khu vực châu Á – Thái Bình Dương với Đông Nam Á là địa điểm chiến lược", ông Lý Quang Diệu viết. Cũng theo những phân tích của ông, với lợi thế vượt trội về khả năng, tinh thần sáng tạo, tính "đàn hồi" cao, khả năng phục hồi tốt… nước Mỹ sẽ bảo vệ được những lợi ích cốt lõi của mình, vượt qua sự cạnh tranh gay gắt của Trung Quốc và "lấy lại" được tầm ảnh hưởng trong khu vực.

Nhưng trong cuốn sách có tiêu đề "Lee Kuan Yew: The Grand Master's Insights on China, the United States and the World" (tạm dịch: Lý Quang Diệu: Những cái nhìn sâu về Trung Quốc, Hoa Kỳ và thế giới) ông Lý cũng cho rằng, quá trình thực hiện chiến lược "lấy châu Á làm trọng tâm" của Tổng thống Obama đang cho thấy những vấn đề về chính sách của nước Mỹ. Đây là cuốn sách gồm tập hợp các bài phỏng vấn ông Lý của các nhà báo, chuyên gia nổi tiếng về chính trị thế giới như Graham Allison, Robert Blackwill và Ali Wyne.

Ông Lý Quang Diệu, cha của đương kim Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long khẳng định: "Nếu nước Mỹ muốn có sự ảnh hưởng lâu bền đối với quá trình phát triển chiến lược của khu vực châu Á, họ không thể tiếp tục thực thi các chính sách 'đến rồi đi' như hiện nay".

Trong lúc Mỹ đang tỏ ra thiếu những bước đi dứt khoát và quan trọng tại châu Á thì Trung Quốc đã và đang nổi lên với tham vọng không thể giấu diếm là muốn "hất cẳng" Mỹ để trở thành một siêu cường thống trị khu vực này trong thế kỷ 21.

"Liệu một quốc gia hùng mạnh và đã gần hoàn thành công cuộc công nghiệp hóa như Trung Quốc sẽ có thái độ 'tử tế và hiền hòa' với Đông Nam Á giống như những gì Mỹ đã thực hiện suốt từ năm 1945 đến nay hay không? Singapore không tin và tôi nghĩ rằng các nước khác như Brunei, Indonesia, Malaysia, Philippines, Thailand hay Vietnam cũng đều không tin", cựu Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu khẳng định.

Đi cùng với sự lo ngại một cách sâu sắc này, ông Lý còn nhận định rằng "rất nhiều các quốc gia vừa và nhỏ ở châu Á đang vô cùng lo lắng trước viễn cảnh phải đối đầu với một Trung Quốc tham lam và thâm hiểm. "Họ cảm thấy bất an khi Trung Quốc thể hiện ý đồ muốn khôi phục lại vị thế một "đế quốc" giống như họ đã từng trong nhiều kế kỷ trước đây. Dưới sự ảnh hưởng của Trung Quốc, các nước nhỏ ở châu Á bị khinh miệt, coi rẻ và bị đối xử rất bất công theo vị thế của một nước chư hầu. Trung Quốc đã từng nói với chúng tôi rằng họ coi nước lớn hay nước nhỏ đều bình đẳng như nhau và sẽ không thực thi các chính sách bá quyền. Nhưng khi họ làm, đặc biệt là khi họ khó chịu với hành động của các nước láng giềng họ đánh tiếng tuyên bố rằng điều đó đang khiến cho 1,3 tỷ dân của họ giận dữ và những nước nhỏ nên "biết điều" về vị thế của mình khi nói chuyện với Trung Quốc", ông Lý viết trong cuốn sách.


"Tôi tin rằng các nhà lãnh đạo Trung Quốc sẽ hiểu, nếu họ ra sức chạy đua với Mỹ trong lĩnh vực sức mạnh quân sự, họ sẽ thua. Họ sẽ tự phá sản", cựu Thủ tướng Singapore nói.

"Người Trung Quốc cần phải biết nhận ra bài học lịch sử mà Đức, Nhật đã từng vấp phải. Sức mạnh cạnh tranh của họ, tầm ảnh hưởng của họ và những nguồn tài nguyên mà họ khao khát đã dẫn cả thế giới này đến 2 cuộc đại chiến trong thế kỷ 20. Nước Nga đã phạm phải sai lầm khi rót quá nhiều ngân sách vào cho quân đội, quốc phòng và hậu quả là nền kinh tế - xã hội của họ sụp đổ một cách vô cùng nhanh chóng. Đó chính là những gì tôi nhìn thấy ở Trung Quốc hiện nay. Tôi tin rằng các nhà lãnh đạo Trung Quốc sẽ hiểu, nếu họ ra sức chạy đua với Mỹ trong lĩnh vực sức mạnh quân sự, họ sẽ thua. Họ sẽ tự phá sản", vị cựu Thủ tướng Singapore nói.

"Chính vì thế, Trung Quốc hãy biết cúi đầu và mỉm cười thêm 40-50 nữa!"

Khi được hỏi: Liệu Trung Quốc có thể vượt Mỹ hay không? Ông Lý cho rằng nếu chỉ xét về con số tổng sản phẩm quốc nội (GDP) thì việc Trung Quốc vượt Mỹ trong một tương lai gần là điều không còn cần phải bàn cãi nhưng điều quan trọng hơn cả là khả năng sáng tạo của Trung Quốc sẽ còn rất lâu mới có thể đuổi kịp đối thủ ở phía bên kia bờ Thái Bình Dương. "Văn hóa của người Trung Quốc không cho phép trao đổi những ý tưởng một cách tự do hay cạnh tranh sòng phẳng và chính vì thế họ sẽ không bao giờ có thể đuổi kịp Hoa Kỳ", ông Lý nói, "Trung Quốc cũng không bao giờ có thể trở thành một quốc gia dân chủ tự do thực sự. Nếu họ làm thế, họ sẽ sụp đổ. Nếu bạn cho rằng có một số cuộc cách mạng đang diễn ra ở phần nào đó ở Trung Quốc thì bạn đã nhầm".

Tổng bí thư ĐCS Trung Quốc Tập Cận Bình

Khi nói về vị tân tổng bí thư Trung Quốc Tập Cận Bình, ông Lý Quang Diệu cũng đưa ra những nhận xét khá đáng chú ý: "Ông ta là rất kín đáo. Không bao giờ ông ta tỏ thái độ là ông ta không muốn nói chuyện với bạn nhưng ông ta cũng luôn thể hiện quan điểm rằng chẳng điều gì có thể làm ông ta thay đổi cái nhìn về những cái mà ông yêu hoặc ghét. Ông ta luôn mỉm cười một cách dễ chịu bất kể bạn có nói điều gì khiến ông ta ngạc nhiên hoặc khó chịu. Ông ta là một kẻ có tâm hồn bằng thép"./.

Lê Trí

27 February 2013

Những hiểm họa bất ngờ cho người cao tuổi

CDNV

Con người khi về già, các bộ phận trong cơ thể đều lão hóa, yếu đi. Một số điều sau đây luôn ẩn chứa những hiểm họa bất ngờ mà người cao tuổi cần phải lưu tâm đề phòng.

Không nên tập luyện vào lúc sáng sớm

Ta vẫn có quan niệm cho rằng tập luyện vào buổi sáng là tốt vì không khí trong lành. Điều đó không đúng. Vì từ 4-6 giờ sáng theo quy luật của đồng hồ sinh học (biological clock) của người già thân nhiệt đang cao, huyết áp tăng, thận thượng tuyến tố cũng cao gấp 4 lần buổi tối, nếu vận động mạnh, chạy hoặc đi bộ nhiều gặp gió lạnh, tim dễ ngừng đập. Đã có không ít cụ đi bộ buổi sáng sớm về ra mồ hôi, tắm xong huyết áp tăng đột ngột, đứt mạch máu não, đột quỵ luôn. Tốt nhất là nên tập vào chiều tối, tuy không khí không được thanh sạch như sáng sớm nhưng an toàn hơn nhiều.

Đang ngủ không nên trở dậy vội vàng

Thần kinh người già thường chậm chạp. Lúc ngủ muốn dậy đi tiểu hoặc có ai gọi đang ở tư thế nằm mà trở dậy ngay, đi lại luôn dễ làm huyết áp tăng đột ngột, dễ dẫn đến đứt mạch máu não. Vì vậy, đang ngủ khi có việc cần dậy phải từ từ theo 3 bước, mỗi bước khoảng nửa phút. Bước 1 khi tỉnh giấc hãy nhắm mắt lại nằm thêm nửa phút. Bước 2, ngồi dậy tại giường nửa phút xoa tay, xoa chân. Bước 3, cho hai chân chạm đất hoặc chạm nền nhà nửa phút rồi mới đứng dậy đi.

Không nên ngoái đầu một cách đột ngột

Người già mạch máu thường xơ cứng, thành mạch dày hẹp và đàn hồi kém. Nếu đột nhiên quay ngoắt đầu về phía sau, mạch máu ở cổ bị chèn ép, động mạch vốn đã hẹp bị chèn ép lại càng hẹp hơn cộng thêm thần kinh giao cảm bị kích thích mạnh làm mạch máu co lại, máu lưu thông chậm làm não thiếu máu cục bộ, thiếu ôxy nên bị choáng, hoa mắt, chóng mặt, có người đã bị ngã. Vậy đang đứng hoặc đang đi có ai gọi từ phía sau, chớ có quay ngoắt đầu lại ngay mà nên quay chầm chậm. Tốt nhất là xoay cả người lại, tránh chỉ quay đầu.

Không nên đứng co một chân để mặc quần

Xương của người già thường bị xốp do thiếu calcium. Nếu không bị xốp thì xương cũng dòn. Khi mặc quần mà đứng co chân để xỏ từng chân vào ống quần dễ bị ngã do mất thăng bằng hoặc do vướng vào quần. Người cao tuổi đã ngã thì dễ gãy xương, dập xương. Khi mặc quần tốt nhất là nên ngồi trên ghế hoặc trên giường. Trong nhà tắm nếu không có chỗ ngồi thì phải dựa mông vào một bên tường để giữ thăng bằng cho khỏi ngã. Nhiều người bị ngã gãy xương ống chân, dập xương chậu vì đứng co chân mặc quần.

Không nên quá ngửa cổ về phía sau

Có lần một ông già đã về hưu cạnh nhà tôi, sức khỏe tốt, khi ăn tối xong ngồi nghỉ trên ghế tựa, có lẽ do mỏi cổ nên ông đã ngửa cổ về phía sau hơi quá nên bị xỉu luôn. Khi con cháu biết thì nửa người bên phải của ông đã bị liệt, nước mũi nước dãi chảy ròng ròng và không nói được nữa, phải đưa ngay vào bệnh viện. Trường hợp này là do gần mạch máu nơi cổ có nhiều đốt xương, bình thường giữa các đốt có chất nhờn bôi trơn nhưng về già chất bôi trơn kém đi, các đốt xương trở nên sắc cạnh. Khi ngửa cổ ra phía sau quá giới hạn cho phép, phần xương sắc cạnh đó làm tổn thương đến mạch máu, hạn chế lượng máu đưa lên não gây ra thiếu máu não làm ngất xỉu. Vì vậy, người già khi ngồi ghế tựa không nên ngửa cổ quá mức về phía sau.

Không nên thắt dây lưng quá chặt

Vùng bụng quanh dây lưng là nơi gần dạ dày, ruột non, ruột già, trực tràng và hậu môn. Dây lưng mà thắt chặt quá sẽ chèn ép các mạch máu bụng, cản trở máu lưu thông, đoạn trực tràng gần hậu môn có thể dễ bị lòi ra ngoài khi đi đại tiện mà ta thường gọi là lòi dom. Dây lưng thắt chặt, dạ dày, ruột non luôn ở trạng thái chịu sức ép ảnh hưởng xấu đến tiêu hóa. Vì vậy, không nên thắt chặt dây lưng và tốt nhất là dùng dây đeo quần qua vai, tiếng Pháp gọi là Bretel. Bình thường ở nhà chỉ nên mặc quần lưng thun rộng rãi, không nên mặc quần Tây cứ phải thắt dây lưng làm bụng luôn bị gò bó.

Khi đi đại tiện không nên rặn quá mức

Táo bón là hiện tượng thường gặp ở người già. Tâm lý khi đi đại tiện không ai muốn ở lâu trong nhà vệ sinh nên thường muốn rặn mạnh để đi cho nhanh nhưng nếu rặn quá sức, mặt mũi đỏ gay rất nguy hiểm. Các khảo nghiệm về y học đã cho biết khi rặn mạnh dễ giãn tĩnh-mạch ở hậu môn gây chảy máu nhưng điều quan trọng hơn là huyết áp sẽ tăng có thể dẫn tới tai biến mạch máu não và nhồi máu cơ tim. Để đỡ phải rặn khi đi ngoài, người già cần ăn nhiều rau quả, chuối, khoai, uống nhiều nước để chống táo bón.

Không nên nói nhanh, nói nhiều

Một số nhà khoa học Mỹ phát hiện khi ta nói chuyện bình thường dù chỉ là chuyện vui nhẹ nhàng, các tế bào trong cơ thể vẫn chịu tác động và ảnh hưởng tới huyết áp. Thử nghiệm khoa học với 100 người, mỗi người đọc 2 trang tài liệu với tốc độ nhanh chậm khác nhau. Kết quả cho thấy người đọc tốc độ vừa phải thì huyết áp, nhịp tim bình thường. Người đọc nhanh quá, đọc liến thoắng thì lập tức huyết áp tăng, nhịp tim tăng nhưng khi đọc thong thả trở lại, huyết áp, nhịp tim lại giảm xuống. Qua đó ta thấy người già nên nói ít, nói chậm thì có lợi cho sức khỏe. Những cụ nào bị bệnh tim mạch, bị huyết áp càng phải nói chậm, nói ít.

Không nên xúc động

Đối với người già mạch máu đã lão hóa nếu xúc động mạnh, quá giận dữ hoặc quá vui dễ bị nhồi máu cơ tim và đứt mạch máu não. Do đó, người già không nên xúc động tránh mọi sự tức giận, buồn phiền mà cần sống thanh thản, hòa nhã, vui vẻ, bỏ qua hết mọi chuyện, ảnh hưởng đến tâm lý, sức khỏe.

Có một câu nói rất hay: "Đừng để chết vì thiếu hiểu biết". Vì thật ra đã có rất nhiều người chết vì thiếu hiểu biết kể cả những người còn trẻ. Qua sự hiểu biết ít ỏi của bản thân, qua kinh nghiệm cuộc sống và qua tham khảo các tài liệu y học mới nhất, mong rằng với bài viết ngắn này sẽ giúp các bậc cao niên sống lâu, sống khỏe, sống vui tăng thêm nhiều tuổi thọ./.


CDNV

17 February 2013

Thế lực Do Thái hay thế lực tài phiệt ?


   Khách Quan

Có một nhận xét rất chí lý : Nhà mình, vợ mình, con mình, mình phải lo, không thể đổ thừa cho ông hàng xóm; ngoại trừ khi : gia đình mình là nô lệ của ông hàng xóm.

   Nhưng, ông GS Nguyễn Ngọc Huy của Phong Trào "Quốc Gia" Cấp Tiến và là chính khách lớn của Việt Nam Cộng Hòa thì lại cứ thích đổ thừa cho ông hàng xóm ! Thật là quái đản cho "trí thức" cao cấp của mình.

   Đúng là có thế lực Do Thái chi phối chính trường Mỹ, nhưng nếu mình đủ sức độc lập, không lệ thuộc người ta như chủ vói tớ, người ta bỏ rơi, mặc kệ nó, có sao đâu. Giờ đây, cứ nhây nhây biện hộ cho kiếp nô thuộc như sau đây thì thật là hèn hạ và chỉ tiếp tục làm nhục con cháu mai sau mà thôi :
   "Quả nhiên, chỉ sau đó chưa đầy một năm, Kissinger đã dùng đủ mọi mánh khóe, kể cả đe dọa tánh mạng các cấp lãnh đạo VNCH, thành công trong việc ép buộc VNCH ký kết Hiệp Định Paris vào ngày 27.1.1973 để quân đội Hoa Kỳ được an toàn rời khỏi miền Nam".
 
 
Cái nhìn về thế lực Do Thái như ông GS Huy nhìn chỉ là thấy cái phần rất nhỏ trong sự chi phối chính trường nước Mỹ của các thế lực tài phiệt. Thậm chí, ông GS Huy còn không nhận ra kỹ thuật lắc léo để yểm trợ Do Thái như ông nhận định. Thí dụ :
Nếu không thu được một chiến phí khổng lồ 300 tỉ đô la ở chiến tranh VN (từ tiền thuế của dân Mỹ), tiền đâu để duy trì sức mạnh tài phiệt, tiền đâu để ổn định kinh tế và việc làm, tiền đâu để các công ty vũ khí của tài phiệt tái đầu tư nghiên cứu và sản xuất ra những vũ khí mới thật tối tân hầu yểm trợ cho nước Do Thái ?
  
Nhưng, quan trọng hơn là cần phải nhìn thấy một bàn cờ lớn như là một game chơi riêng của các thế lực tài phiệt đã an bài để tiếp tục buộc dân các nước nhược tiểu phải phục vụ cho quyền lợi của họ như nhận định sau đây :
 
Đồng ý có yếu tố Do Thái trên chính sách ngoại giao Mỹ, theo đó là các quyết định trong quan hệ Mỹ Việt. Nhưng,"quan hệ" nôm na là để "làm ăn". Tại sao chỉ là Do Thái mới biết làm ăn mà không phải là các tập đoàn kinh doanh nói chung ? Chả lẽ, chỉ có người Do Thái mới biết kinh doanh hay làm ăn lớn ?
   Trong khi đó, kết hợp với các dữ kiện đã nói rằng, Cộng Sản Liên Sô và Cộng Sản Tầu đều do các tập đoàn kinh doanh Mỹ dựng lên và nuôi dưỡng (*), lại kết hợp với những phương tiện thống kê, đo lường và tiên đoán hết sức chính xác của thế lực này, tại sao chúng ta không nhận ra rằng :

   . Dựng lên Cộng Sản (CS) và nuôi dưỡng CS, lại tuyên truyền và phát động dân nhược tiểu chống CS, tất cả đều xuất phát từ một nguồn gốc là các tập đoàn kinh doanh.
 
   . Bởi thế : Nuôi và chống Cộng là trò chơi (game) để kinh doanh "làm ăn". Kinh doanh để kiếm lời tiền quyền.
 
   . Bởi thế : Trong game chống Cộng, dân nhược tiểu chỉ là quân cờ, cho nên sự thắng bại không do nỗ lực chiến đấu của các quân cờ chống Cộng nhược tiểu, nhưng là do lợi ích của các tập đoàn bầy ra trò chơi.

   . Từ trước năm 1917, họ, các tập đoàn kinh doanh Mỹ, đã bắt đầu cuộc chơi, đã giúp cho CS Liên Sô những khoản tiền kếch xù để chiến thắng, tồn tại và phát triển.

   . Năm 1946, họ, các tập đoàn kinh doanh Mỹ, lại dựng lên CS Tầu, đuổi người "Quốc Gia" ra Đài Loan.

   . Năm 1971**, họ bắt đầu vỗ béo CS Tầu. Khi vỗ béo Tầu, với phương tiện thống kê, đo lường và tiên đoán chính xác, chắc chắn họ phải biết : Khi CS Tầu béo lên, chúng sẽ phải quậy khắp Biển Đông và thế giới chung quanh. Đó sẽ là lúc thuận lợi để họ  "ra tay nghĩa hiệp". :

   . Tại sao, Tầu nó nói, Biển Đông và Điếu Ngư là của Tầu từ ngàn năm trước, nhưng trước kia không đòi, nay mới đòi ? Họ có biết điều này không ? Chắc chắn là họ biết, biết trước khi nuôi bọn Tầu béo lên.

   . Cuộc chiến VN, họ đã có doanh thu cỡ 300 tỉ USD (trong đó, số bom đạn tiêu thụ được nói tương đương hoặc hơn cả ở thế chiến 2 !). "Ra tay nghĩa hiệp" lần này, chắc chắn doanh số của họ sẽ còn lớn hơn rất nhiều lần.

   . VN sẽ là một công cụ tốt để tiêu thụ chiến phí một khi họ đã kiểm soát được VN qua trung gian của chế độ đa đảng. (Bởi vì, với đô la và gián điệp, khó tưởng tượng nổi có một đảng nào dám không thuận làm tay sai cho họ). Lúc đó : lòng "tự hào dân tộc" của Việt và Tầu sẽ bị kích động tối đa, VN lại bị họ đánh một lần nữa qua bàn tay Tầu, nhưng VN lại đánh Tầu bằng vũ khí "viện trợ" của họ (cho chế độ đa đảng), tồn kho vũ khí khổng lồ từ thời chạy đua vũ trang sẽ được tung ra; thế là sự tàn phá sẽ vô cùng khủng khiếp, nhân đạo hay nhân quyền cũng chỉ là trò chơi, nhưng chẳng hề chi khi chiến phí khủng khiếp đã được tiêu thụ (chiến phí khủng khiếp khiến cho những chiến phí trước kia như ở Iraq, Afghanistan, Lybia, … sẽ trở nên rất nhỏ bé.)
 
   . VN và CS Tầu, đều là những quân cờ trong cuộc chơi mà họ nắm quyền chủ động. VN hay CS Tầu, ai thắng hay bại, có lẽ họ không cần quan tâm.

   . VN và CS Tầu có thấy cái bẫy sập trong cuộc chơi của họ đang giăng ra không ? Chắc chắn thấy, nhưng hình như cả hai đều vô phương chống đỡ lâu dài trước những sức ép kinh tế, nhân quyền, dân chủ các đòn phép tinh vi khác của họ. Với bọn Tầu, chuyện rơi vào bẫy còn dễ hơn, bởi khi đã béo thì càng hung hăng và càng hung hăng thì càng bị họ khích để rơi nhanh vào bẫy.

   . Vấn đề quan trọng : lịch sử bang giao Tầu Việt sẽ mãi mãi cung cấp cho họ những cơ hội đặt ra những cuộc chơi tiếp theo để "làm ăn"
   Kịch bản này, tại sao không thể ?
   
   Thế thì,  phải hay không phải : mọi rối loạn hiện nay giữa Tầu và Việt Nam cùng các nước ở Đông Bắc Á và Đông Nam Á đều nằm trong ý đồ chiến lược "làm ăn" của các tập đoàn kinh doanh ? Đúng hay không đúng : có rối loạn thì họ mới làm ăn được ?
    
   Như vậy, thái độ yêu nước của chúng ta sẽ  ra sao cho đúng với các giá trị đích thực của dân chủ và nhân quyền hầu giữ cho được sự độc lập chủ quyền quốc gia, tránh khỏi bị làm nô lệ dưới những bình phong hoa mỹ ?
  
   Khách Quan

13 February 2013

NỖI ĐAU TẾT MẬU THÂN CHƯA CÓ PHÚT NÀO NGUÔI!

Lời Tác Giả:  Tôi có một sinh viên người Thuận An, TP Huế. Ông bà nội của cậu ấy đều bị giết trong Tết Mậu Thân 1968. Ông nội cậu là một bác sĩ quân y phải ở lại đơn vị trực tết nên bà nội phải từ Thuận An lên Huế ăn tết cùng chồng. Tảng sáng mùng 2 Tết, ông nội đã bị bộ đội quân GP giết chết khi họ tiến vào còn bà nội thì bị bắt giam nhưng vì bà còn trẻ (22 tuổi) nên bị bắt đi đào hố chôn người trên Bãi Dâu ngay trong đêm mùng 2 Tết. Do thấy chôn cả người đang sống nên bà đã lao xuống dòng Sông Hương để chạy trốn và đã bị bắn chết, 45 năm rồi vẫn chưa tìm được mộ. Tết này, hai anh em cậu ấy quyết định thuê đò dọc đi xuôi Hương Giang từ bến đò Tuần về cửa Thuận An để vào các làng ven Sông Hương dò tìm theo lời khuyên của một nhà ngoại cảm. Và cậu hi vọng sẽ có người vớt được xác bà trên dòng sông đem chôn. Cầu Trời Lạy Phật phù hộ cho anh em cậu ấy tìm được mộ bà nội để ba mạ cậu bớt đau thương. Nhân dịp tròn 45 năm biến cố Tết Mậu thân, tôi xin có một bài viết để sẽ chia nỗi lòng cùng quí vị độc giả gần xa.


NỖI ĐAU TẾT MẬU THÂN CHƯA CÓ PHÚT NÀO NGUÔI!

(Viết theo lời của một sinh viên đại học tại Sài Gòn)
                                 
Anh sẽ đưa em về thăm ba mạ bằng đò dọc
Để lần theo dấu tích xưa xác bà nội bị dạt trôi
Bà đã bị bắn chết giữa Tết Mậu Thân tức tưởi
Khi lên Huế để đón xuân cùng ông nội em ơi!

Ông nội bị giết chết ngay tảng sáng mùng Hai Tết
Bà nội đang bàng hoàng thì bị quân GP bắt giam
Rồi họ bắt đi đào hố hầm trên Bãi Dâu đêm ấy
Để chôn sống những người đang quì lạy kêu van!

Bà sợ chôn sống người, đã lao xuống bờ sông bỏ chạy
Họ liền rượt bắn theo máu nhuộn đỏ Hương Giang
Sông Hương mùa xuân nước trong xanh thẫm máu
Xác bà nội dạt về đâu khi hồn lên tới Thiên Đàng?

May ngày đó ba của chúng ta đang ở cùng cụ nội
Vì ba mới tuổi lên hai nên bị cụ nội giữ lại nhà
Ông bà nội đã "bỏ ba" không một lời trân trối
Xác ông nội chôn gần, xác bà nội trôi xa!

Hai mươi năm sau ba có gia đình và sinh hạ chúng ta
Ba mạ đều chài lưới ven sông nuôi hai con ăn học
Anh học Sài Gòn còn ở quê em vào trường y dược
Tết này anh cầu mong tìm thấy mộ của bà!

Bãi Dâu đây rồi, nhiều dãy hố hầm đào lỗ chỗ
Những xác người Mậu Thân nay đâu còn đó mà tìm
Chỉ còn lại những ca từ Trịnh Công Sơn đã hát
"Tôi đã thấy, tôi đã thấy,
"Những hố hầm đã chôn vùi thân xác anh em!"

Đò lững lờ theo dòng Hương thơ mộng
Đây làng Kim Long rồi tới bến Nguyệt Biều
Thuyền qua Vỹ Dạ nơi thi nhân Hàn Mac Tử
Đã để lại cho đời những tuyệt tác thơ yêu

Không biết xác bà có dạt vào đây không em hỡi?
Mà qua nơi này lòng anh như nghe dào dạt hồn thơ
Rồi thuyền tới Đông Ba qua pháp trường Gia Hội
Nơi ngàn người bị kết án oan vào Tết Mậu Thân xưa!

Thuyền tiếp tục qua Chợ Dinh, Nam Phổ
Rồi qua làng Bao Vinh về tới cửa Thuận An
Ôi xác bà có còn chăng bên dòng sông ngàn thuở?
Để chúng cháu thắp nén nhang nơi bà đã yên nằm!

Ông bà nội ơi!
Chẵn bốn mươi lăm năm rồi cả Huế Thương tê tái
Ai đã gây ra cái chết oan khiên của hàng chục ngàn người?
Xin trả lời cho chúng cháu hay, để đời đời không trở lại
Nỗi đau Tết Mậu Thân chưa có phút nào nguôi!

 
Hà Nội, 9/2/2013
Ts. Đặng Huy Văn

08 February 2013

MẬU THÂN TRONG TÂM KHẢM MỘT NHÀ THƠ

Lời Tác Giả: Tình cờ có người thấy một ông già đi xe lăn được mấy người khênh từ máy bay xuống vào trưa ngày 3/2/2013 tại sân bay Phú Bài TP Huế. Nhìn một lúc mới có thể nhận ra, đó là một nhà thơ có những tập kí khá ấn tượng. Nhưng điều làm mọi người ấn tượng nhất là ông từ một giáo sư, một nhà thơ trước 1966 ở Huế có một cuộc sống khá giả mà đã đoạn tuyệt với quá khứ giàu sang để đi theo du kích chống lại bạn bè và những học trò cùng giai cấp của ông. Đặc biệt Tết Mậu Thân 1968, ông đã giúp bộ đội Giải Phóng MN giết chết rất nhiều những người dân vô tội mà phần nhiều là bạn bè và học trò cũ của mình. Ông là một nhân chứng sống của lịch sử đau thương của dân tộc Việt Nam.

MẬU THÂN TRONG TÂM KHẢM MỘT NHÀ THƠ
 
(Xin tạ tội với những oan hồn Tết Mậu Thân 1968)
 
Quá ngỡ ngàng khi thấy ông
Từ trên máy bay "bước" xuống
Kẻ bế người nâng khác nào một vị vua
Với nét mặt nát nhàu
Đôi mắt buồn rười rượi
Có lẽ nào đây là anh giải phóng quân
Vào thành Huế Mậu Thân xưa?

Không!
Ông chỉ là một nhà thơ
Một nhà thơ chan chứa tình bè bạn
Theo bộ đội lên chiến khu
Nhưng chưa bao giờ cầm súng bắn
Tết Mậu Thân ông chỉ là quan tòa
Tại trường Gia Hội mà thôi
Để xét xử người của đối phương
Những học trò cùng bạn hữu một thời
Và ông chỉ biết cầm bút ký tên vào bản án
Để người khác thi hành thôi
Chứ ông nào biết bắn!

Ông thương dân lắm
Nên khi tiến quân vào Huế Thương ông khóc
Vì thấy các đồng chí của ông
Đã chôn sống những xác người!
Một nhà thơ
Chỉ biết chắt lọc suốt đời
Những ngôn từ mĩ miều
Của tình người thiêng liêng nhất
Dù biết rõ kẻ đã ra lệnh bắn vào
Bàn thờ tổ tiên trong đêm mùng một Tết
Là một kẻ vô thần mang dạ thú mặt người
Nhưng ông là nhà thơ chỉ biết làm thơ thôi!
Và đây là dịp để có những vần thơ trác tuyệt
Lấy máu của bạn bè để viết nên những bài thơ
Lừng danh Đất Nước Việt!
Chuyện ai ra lệnh bắn vào ai
Đâu phải việc của nhà thơ!

Ai ngờ về già ông cứ thờ thẩn ngẩn ngơ
Đêm gió động ngoài hiên
Cũng bật dậy tưởng có người gõ cửa
Có hôm nằm mơ thấy hồn Mậu Thân
Ngoài Khe Đá Mài than thở(*)
"Không biết mẹ già và vợ con   
"Nay phiêu dạt về đâu?"
Ông là nhà thơ
Càng thấm thía nỗi đau
Của những người học trò bị giết oan
Mà ông "không thể" cứu!
Ông phải sống những năm tháng cuối đời
Với nỗi đau nặng trĩu!
Vì thời trẻ ông chỉ chạy theo phù du
Chứ có biết nghĩ suy đâu
Nếu ông được dạy dỗ đến nơi đến chốn thì
Non sông bây giờ chắc đã khác
Ôi! Cái tuổi trẻ đam mê vĩ cuồng
Để suốt đời lầm lạc
Đã kết án oan cả chú bác cô dì
Bè bạn lẫn trò ngoan!
Đã phá tan hoang những đường phố, ngôi làng
Cả mái trường xưa nơi một thời dạy học
Day dứt quá những đêm dài trằn trọc!
Nhưng cuộc đời đâu dễ dàng
Quay ngược lại thời gian!
Để chuộc lại những sai lầm
Khi tay đã nhúng chàm
Những sai lầm
Được mang tên Tội Ác!

Bốn mươi lăm năm rồi
Huế Thương giờ thật khác
Ôi! Còn đâu những ngày xuống đường
Của sinh viên Huế biểu tình
Và còn đâu những buổi tụ tập mít tinh
Của nhân dân Huế "Đã đảo quân xâm lước!"
Xuống đường ư? Bị bắt ngay lập tức
Vì chống Tàu là "chống đảng chống nhân dân!"
Ông lờ mờ xem Ti Vi mà đau đớn tận tim gan
Khi Hoàng-Trường Sa và Biển Đông
Nay đang bị giặc Tàu xâm lược
Nước mắt ông bỗng trào dâng
Và thốt nhiên bật khóc!

Tết Quý Tỵ này
Ông quay về lại Huế Thương 
Ông định sẽ tìm lại cái gì ở đây
Giữa những hố chôn người vội vã?
Hay để chứng kiến cảnh nhiều em thơ
Đang phải lang thang trên vỉa hè tơi tả
Những dân oan khắp thôn xã, quận phường
Đang lũ lượt lên tàu xe
Mang đơn kiện tận trung ương
Vì đã bị cướp đất, cướp nhà nhiều năm
Mà không ai giải quyết
Nhưng những chuyện của thời nay
Chắc không ai nỡ nói cho ông hay biết
Vì nói để làm gì thêm khốn khổ thân ông?
Ôi! Thời vàng son của Huế
Hỏi còn không?


Hà Nội, 7/2/2013
Ts. Đặng Huy Văn  

 
(*) Khe Đá Mài thuộc xã Đương Hòa, quận Hương Thủy, tại đó vào đêm ngày 7/2/1968 bộ đội Giải Phóng đã thảm sát khoảng hơn 400 người vô tội, tuyệt đại đa số là thường dân cả đàn ông, đàn bà và trẻ con. Tất cả họ kể cả những người chưa chết hẳn đều bị ném xuống khe (không được chôn).

Tháng 10/1969, chính quyền Huế mới đem xương cốt các nạn nhân bị trôi dạt trong khe suối về chôn thành một ngôi mộ tập thể tại nghĩa trang Ba Tầng phía nam TP Huế, nằm giữa Từ Đàm và Phủ Cam. Sau 1975, khai quật thấy có hơn 400 bộ hài cốt.

07 February 2013

Bia Sơn, một vụ án dàn dựng để chiếm đoạt tài sản công dân


Nguyễn Văn Huy

"...những chứng cớ để buộc tội những người dân hiền lành và chất phác làm việc trong Khu du lịch sinh thái núi Bia Sơn không thuyết phục. Mục đích của những bản án nặng nề vừa qua là để những người lãnh đạo chết trong tù và các cấp lãnh đạo địa phương có thể chiếm đoạt tài sản một cách miễn phí..."
 
 

Sau hơn một tuần xét xử, ngày 04/02/2013 phiên tòa sơ thẩm hình sự tỉnh Phú Yên tuyên án tù chung thân đối với ông Phan Văn Thu (tức Trần Công), 65 tuổi, người bị coi là cầm đầu tổ chức "Hội đồng công luật công án Bia Sơn" về tội "hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân". Hai mươi mốt (21) người còn lại bị tuyên những án tù nặng nề, theo đó:
- 2 người bị kết án 17 năm tù: các ông Lê Duy Lộc (57 tuổi) và Vương Tấn Sơn (57 tuổi);
- 6 người bị kết án 16 năm tù: các ông Võ Thành Lê (58 tuổi), Nguyễn Kỳ Lạc (62 tuổi), Võ Ngọc Cư (62 tuổi), Tạ Khu (67 tuổi), Đoàn Đình Nam (62 tuổi), Từ Thiện Lương (63 tuổi) và Võ Tiết (61 tuổi);
- 1 người bị kết án 15 năm tù: ông Lê Phúc (62 tuổi);
- 3 người bị kết án 14 năm tù: các ông Nguyễn Dinh (45 tuổi), Đoàn Văn Cư (51 tuổi), Phan Thành Ý (65 tuổi);
- 2 người bị kết án 13 năm tù: bà Đỗ Thị Hồng (56 tuổi) và ông Trần Phi Dũng (47 tuổi);
- 5 người bị kết án 12 năm tù: các ông Lê Trọng Cư (47 tuổi), Trần Quân (29 tuổi), Lương Nhật Quang (26 tuổi), Lê Đức Động (30 tuổi), Nguyễn Thái Bình (27 tuổi);
- 1 người bị kết án 10 năm tù: ông Phan Thành Tường (26 tuổi).

Tổng cộng 295 năm và tất cả phải chịu quản thúc tại địa phương 5 năm sau khi mãn hạn tù.

Dư luận đã rất kinh ngạc trước những án tù quá nặng nề này. Từ vài năm trở lại đây, chính quyền cộng sản Việt Nam gia tăng đàn áp, bắt bớ và xét xử một cách tùy tiện những người bất đồng chính kiến về những tội danh mơ hồ như "âm mưu lật đổ chính quyền" và "tuyên truyền chống phá nhà nước xã hội chủ nghĩa Việt Nam", nhưng chưa ai bị án tù chung thân như ông Trần Văn Thu. Nhìn chung, nếu không được giảm án, hơn phân nửa số người vừa bị kết án sẽ bị chết già hoặc chết vì bệnh tật trong tù trước khi mãn hạn.

Có cái gì mờ ám trong vụ án này.

Một vụ án dàn dựng
Không hiểu vì lý do gì, báo chí trong nước không cung cấp nhiều thông tin về một vụ án chính trị lớn với 22 người mà chính quyền cộng sản gọi là phản động. Trong phiên tòa kéo dài hơn một tuần lễ, từ 28/01 đến 04/02/2013, không một tường thuật nào đã được đưa ra. Theo một người tham dự vụ án kể lại, các luật sư đã không những không tích cực bào chữa mà còn chấp nhận tội danh "âm mưu lật đổ chính quyền" theo điều 79 Bộ Luật Hình sự.

Qua những hình ảnh do báo công an mạng tỉnh Phú Yên phổ biến, số công an mặc đồng phục xanh lá cây hiện diện trong phòng xử đông hơn thân nhân những người bị xét xử đến tham dự. Riêng ông Phan Văn Thu, tức Trần Công, người được coi là đứng đầu Hội đồng công luật công án Bia Sơn, bị hai công an kẹp chặt hay cánh tay trước vành móng ngựa, chắc chắn là ông không thể tự biện hộ một cách tự nhiên được. Trong lời phát biểu cuối cùng, ông Phan Văn Thu nói nếu tòa thương phần nào thì thương, chứ ông không có làm việc chính trị nào hết.

Số công an đông hơn thân nhân

Ông Phan Van Thu bị hai công an kẹp chặt

Về phía những bị cáo, họ rất hiền lành và không có kháng cự gì hết, tòa nói sao họ cúi đầu nghe vậy. Một số người khẳng định trước tòa rằng họ không có làm điều gì đụng đến chính trị cả, động cơ ban đầu là vào làm thuê làm mướn, sau đó nghe ông Phan Văn Thu thuyết giảng rất hay về đạo lý làm người nên họ nghe theo vậy thôi. Tất cả đều nói họ là những người đi tu từ nhỏ, xuất gia vào chùa, sống vì Phật pháp. Tội danh duy nhất của những người tham gia Hội đồng công luật công án Bia Sơn là sử dụng số từ ngữ đụng đến chính trị mà họ luận từ Bộ Sấm Nguyễn Bỉnh Khiêm như Đại Nam Kinh Châu, Cửu Quốc Trùng Chính… Nói chung, đây là một phiên tòa xử những người mê tín dị đoan chứ không có gì là chính trị cả, những lời kinh sấm đã có từ thế kỷ 16 và không hề có ý tuyên truyền chống nhà nước hay âm mưu lật đổ chính quyền. Vì là những người tu hành, ngay sau khi bị kết tội không một người nào tuyên bố sẽ kháng án.

Nhắc lại, ngày 5/2/2012, một lực lượng công an đông đảo hơn 200 người cùng với chó nghiệp vụ đột nhập vào Khu du lịch sinh thái Hoàng Long khám xét và bắt giữ ông Phan Văn Thu cùng 9 người khác và thu giữ "hàng trăm tập tài liệu thể hiện nội dung cương lĩnh hoạt động của tổ chức phản động này cùng 19 kíp nổ, 10 bộ đàm, 1 ống nhòm, 2 máy tính xách tay, 1 máy ảnh, 1 máy quay phim, trên 12.000 USD, gần 190 triệu đồng tiền mặt và một số phương tiện hoạt động khác".

Liên quan đến vụ án này còn có một số người khác như Dương Phú Dũng, Lê Ngọc Huy, Lê Ngọc Phước Phùng, Nguyễn Việt Giáo, Nguyễn Đốc Huấn, Huỳnh Hùng, Lê Thiên Sách, Lê Hàng, Phạm Văn Cai, Huỳnh Đường, Trần Văn A, Trần Văn Bi, Võ Bụi, Nguyễn Thanh Quân, Lê Phụng Trung, Lê Thị Phượng có hành vi tham gia tổ chức nhưng đã tự thú và khai rõ sự việc nên được miễn truy tố nhưng sẽ bị xử lý bằng những biện pháp khác (bị quản lý tại địa phương).

Trong ngày xét xử, về phần tài sản, tòa án Phú Yên tuyên bố đã "tịch thu hơn 220 triệu đồng, 80.443 đô la Mỹ, 500 đô la Úc, 300 đô la Canada, 26 thẻ, nhẫn kim loại màu vàng, 2 ô tô, 19 xe máy, 33 điện thoại di động, 2 điện thoại bàn, 5 máy tính xách tay, 1 máy tính để bàn, 10 bộ đàm, 1 ống nhòm, 3 camera, 2 máy chụp ảnh, máy ghi âm, cùng nhiều phương tiện ; cơ sở vật chất của tổ chức phản động, tức Khu du lịch sinh thái Bia Sơn bị niêm phong thu giữ".

Theo bản cáo trạng ký ngày 28/09/2012 và tống đạt đến gia đình các bị cáo cho biết: "Từ năm 2003 đến tháng 2-2012, ông Phan Văn Thu cùng với 21 bị can vừa nêu đã thành lập tổ chức chính trị có tên gọi Hội đồng công luật công án Bia Sơn tại Khu du lịch sinh thái Đá Bia làm trung tâm chỉ huy hoạt động của tổ chức. Với chiến lược "tiền sinh thái, hậu tổ đình" và "bất bạo động", tổ chức lập thành 12 ban, 26 pháp hội và 4 nhóm chưa đặt tên ở các địa phương. Tổ chức đã sáng tác, biên soạn nhiều tài liệu có nội dung xuyên tạc chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước, vu khống, nói xấu chế độ hiện tại, ca ngợi chủ thuyết công bản để tuyên truyền mê hoặc một bộ phận quần chúng nhân dân, dần dần loại bỏ tư tưởng cách mạng, ý thức hệ XHCN ra khỏi đời sống xã hội, làm phai nhạt niềm tin của quần chúng nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng và Nhà nước, gây hoang mang, lo lắng, hoài nghi đối với chế độ hiện nay. Xây dựng nội quy, quy chế hoạt động, Cương lĩnh hành động để định hướng cho hoạt động của tổ chức, các pháp hội địa phương. Bên cạnh đó, tổ chức này tuyên truyền, lôi kéo quần chúng nhân dân vào tổ chức để đóng góp của cải vật chất, công sức đồng thời là lực lượng chính trị của tổ chức ở các địa phương. Dự kiến tên nước, Quốc kỳ, Quốc ca, Thủ đô, ngày Quốc khánh, bộ máy chính quyền trung ương, địa phương, sắc phong 72 tướng lĩnh. Thời gian hành động bắt đầu từ năm 2013, Phan Văn Thu lãnh đạo cùng các đồng phạm trong Hội đồng công luật công án Bia Sơn và các đệ tử, bào tộc thực hiện việc đấu tranh lật đổ chính quyền Nhà nước Việt Nam thành lập Nhà nước Đại Nam Kinh Châu".

Theo báo cáo của công an, những hành vi phạm pháp của ông Phan Văn Thu, tức Trần Công, hoàn toàn mang tính dị đoan và mê tín chứ không có gì là chính trị cả. Không biết ông Phan Văn Thu có hiểu hết ý nghĩa những lời sấm của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm không, nhưng với trình độ của một người có kiến thức trung bình thì những câu sấm trong Cửu Kinh Minh Triết, viết bằng chữ Hán, rất là khó hiểu. Theo nhận xét riêng, câu sấm càng khó hiểu thì càng lôi cuốn người muốn được nghe lời giải thích. Sau đây là một vài trích dẫn:

    "Tổ chức phản động "Hội đồng công luật công án Bia Sơn" do đối tượng Phan Văn Thu, tức Trần Công (SN 1948, quê ở xã An Thạch, huyện Tuy An, tỉnh Phú Yên, nơi đăng ký hộ khẩu thường trú tổ 10, Liêm Trực, thị xã An Nhơn, tỉnh Bình Định) cầm đầu. Đây là đối tượng đã lập nên tổ chức "Ân đàn đại đạo" năm 1969, núp dưới danh nghĩa tu hành để hoạt động tình báo, gián điệp.

Trần Công cùng các cộng sự của mình đã thêu dệt truyền thuyết về Cao Biền của Trung Quốc khi xưa đã từng đặt chân tới khu vực núi Đá Bia thấy đây là vùng đất địa linh, có Thánh địa mạch Rồng sẽ sinh ra nhân tài, hào kiệt nên đã yểm huyệt Mạch Kim Ngưu nhưng chưa yểm xong thì bị giết chết, chôn ở Long Thủy. Theo bộ sấm Thái Ất Thiên Cơ của Trạng trình Nguyễn Bỉnh Khiêm thì sẽ có nhân kiệt là Kim Ngưu phá điền giáng trần có tên Trần Công với sự nghiệp phá điền, xuất bất chiến tự nhiên thành, sau cùng sẽ lập một quốc gia mới.

Trần Công cho rằng, mình là nhân vật chính trong sấm truyền vì là người ăn nhai lại, có bao tử hai ngăn tức Âm dương bào tạng tướng, là Kim Ngưu, trong tay có chữ Hán Vương, có chân mạng Thiên tử làm vua, hiện đang thuyết (sáng tạo) được Cửu kinh Minh triết (xưa nay chỉ có Phật Di Lặc mới thuyết được Cửu kinh), sáng tạo ra chủ thuyết Công bản, Cương lĩnh Công luật Đại hóa toàn cầu. Đây là chủ thuyết mới, tiên tiến nhất. Ai theo Trần Công sẽ được giải thoát, có công đức lớn và sẽ có sự nghiệp lớn sau này.

Công án (nhiệm vụ) của Trần Công được gọi là Công án Bia Sơn chính là Công án xuất bất chiến tự nhiên thành. Chủ thuyết Công bản được hiểu Công là chung, Bản là gốc, gốc của cái chung tức là sự công bằng cho cái chung. Ai đi theo y, nghe được lời, học được kinh triết cũng đều được giải thoát. Ai cùng làm sự nghiệp và đi theo Trần Công thì sẽ được chia ban bằng sự nghiệp. Ai cúng dường cho Trần Công là có được công đức rất lớn, sẽ được trả gấp trăm lần. Ai chối bỏ Trần Công là vì nghiệp quá nặng, phải rơi vào địa ngục. Ai phản thì người đó phải chết, ai cản trở việc làm thì người đó phải bị điên. Ai phụ tá đến ngày Trần Công ra công chức sẽ được rất nhiều ân sướng.

Một hình thức khác để lôi kéo, ru ngủ mọi người tham gia vào Hội đồng công luật công án Bia Sơn, Trần Công đã tổ chức thuyết giảng, tuyên truyền Cửu kinh Minh triết với nhiều nội dung mơ hồ như: Thống thức chân quang kinh, Hệ thống kinh quỹ bát đoạn, Chân tính ánh sáng bất đoạn sát na trong hệ thống Tam thiên Đại thiên thế giới, Nguyên lý pháp tính bất diệt… Hàng ngày, buổi sáng từ 4 đến 5 giờ 30, buổi chiều từ 18 đến 21giờ, Trần Công trực tiếp thuyết giảng tại Khu nhà hàng Kim Việt để lôi kéo mọi người tham gia.

Trần Công cũng tự đặt cho mình các pháp danh như: Tôn Luân, Kim Ngưu phá điền, Ngọc đảnh, Ngọc Phật, Chơn đảnh quang minh, Chơn đảnh Minh sỹ, Tâm Linh, Thành Tâm, Đức Quang Minh, Ngọc đảnh Đại hóa Ứng thân Phật… Tuy nhiên, ông Phật này có đến 5 bà vợ và rất nhiều con cháu.

Trần Công và các cộng sự đã vận động được trên 300 đối tượng tham gia. Bọn chúng chủ trương áp dụng phương thức bất chiến tự nhiên thành, cốt sao lôi kéo ngày càng đông số người tham gia vào tổ chức
".

Với những dẫn chứng trên, tội danh ban đầu của những người tham gia tổ chức Hội đồng công luật công án Bia Sơn bia mang ra kiểm điểm trước tổ dân phố tháng 2/2012 là "để người nhà đi tu mà không báo cho chính quyền biết""tu hành không rõ nguồn gốc". Nhưng sau 8 tháng điều tra, Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Phú Yên đã quyết định đổi tội danh những người bị bắt thành "âm mưu lật đổ chính quyền""tuyên truyền chống nhà nước".Với những tội danh mới này, công an Phú Yên có thêm thời gian điều tra và lấy lời khai theo đúng những gì mà chính quyền muốn cáo buộc họ.

Đối với chính quyền tỉnh Phú Yên, quyết định thay đổi tội danh trùng hợp với chính quyền trung ương Hà Nội để một mặt tăng cường quyền lực của đảng cộng sản và mặt khác nhằm trưng thu một tài sản có trị giá kinh tế cao để cùng nhau chia chác.

Một vụ án để chiếm đoạt tài sản công dân
Khu du lịch sinh thái Hoàng Long, còn gọi là Khu du lịch núi Đá Bia (đặt tại thôn Hảo Sơn, xã Hòa Xuân Nam, huyện Đông Hòa, cạnh Quốc lộ 1A cách thị xã Tuy Hòa 23 km về phía Nam), là một chi nhánh của công ty Quỳnh Long (trước kia là công ty trách nhiệm hữu hạn Hoàng Long). Đây là một quần thể (resort) khá lớn, rộng 48 ha, nằm trong khu danh thắng cấp quốc gia núi Đá Bia. Được hình thành từ năm 2004, công ty Quỳnh Long đã xây dựng 65 hạng mục công trình phục vụ kinh doanh du lịch hang động (troglodite caves) trên một diện tích đất rộng gần 18.000m2, thuộc khu vực rừng đặc dụng Đèo Cả. Bên trong khuôn viên là quần thể với hơn 60 công trình kiến trúc được xây dựng rải rác trên các triền núi với những tên mang tính tôn giáo như Động Bích Lạp, Động Tam Thanh, Động Đại Bi, Ngọc Động, Thạch Linh Cung, nhà nghỉ Hương Hoàng Trang… Chi phí xây dựng do sự đóng góp của các tín đồ trong đạo đóng góp. Tuy nhiên, theo những gì được quảng cáo trên mạng, hình thức tổ chức và quản trị khu du lịch này không thua gì những khu du lịch sinh thái khác, nghĩa là có nhiều nhà nghỉ (Binh Minh, Hương Hoàng Trang), quán nghỉ chân (Thạch Ngọc, Thạch Kim), nơi tham quan (Đền Hùng Vương, các quần thể Bích Lạp, Tam Thanh, Cá Voi), leo núi trekking (Núi Đá Bia 700m), hồ nước (Dãi Lụa, Mạch Rồng, Long Vân), nơi cắm trại (Thạch Lâm Viên Hưng Đạo), phòng hội nghị, nhà hàng tiệc cưới và karaoke (Kim Việt, Hoa Thủy Tuên), bida, quay phim, chụp ảnh (Thung Lũng Tịnh Hồng)… Trị giá các công trình chắc chắn không dưới một vài triệu USD.

Cho đến đầu năm 2012, Khu du lịch Đá Bia là một trong những địa chỉ thu hút rất lớn lượng khách du lịch tại Phú Yên. Như để thử khả năng tài chánh của công ty Quỳnh Long, ngày 3/12/2011, chính quyền tỉnh Phú Yên đã xử phạt công ty Quỳnh Long 300 triệu đồng vì diện tích đất chưa được cấp phép và chưa có báo cáo đánh giá tác động môi trường. Sau ba năm xây dựng, đầu năm 2011 Khu du lịch sinh thái núi Đá Bia đi vào hoạt động và bắt đầu thju hoạch. Sự thành công này đã khiến các cấp chính quyền địa phương chú ý, chính các ông Đào Tấn Lộc (bí thư tỉnh ủy) và Phạm Văn Hóa (giám đốc công an tỉnh) sau khi đến tham quan cũng đã hết lời khen ngợi. Sau khi biết rõ tiềm năng thu hoạch tài chánh của khu du lịch, ngày 5/2/2012 chính quyền tỉnh Phú Yên quyết định tấn công, bộ chỉ huy tỉnh đã huy động hơn 200 công an đến bố ráp và niêm phong.

Vì thiếu thông tin từ các báo chí trong nước, người ta không khỏi nghi ngờ về động cơ bắt giữ người và niêm phong tài sản công ty Quỳnh Long của chính quyền tỉnh Phú Yên. Quyết định trưng thu Khu du lịch sinh thái núi Đá Bia có lẽ xuất phát từ tiềm năng thu hút vốn đầu tư lớn từ nước ngoài để phát triển thành phố Tuy Hòa bị giảm sút nặng. Theo tổng kết sau 15 năm (1998-2013) thực hiện Nghị quyết trung ương 5 (khóa 8) "Về xây dựng và phát triển nền văn hóa Việt Nam tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc", thành ủy tỉnh Tuy Hòa đã không gặt hái được thành quả nào đáng kể trong việc thu hút đầu tư nước ngoài.

Cũng nên biết, trong suốt 15 năm qua Phú Yên là tỉnh khá nổi tiếng với những siêu dự án trị giá hàng tỉ USD, nhưng cho đến nay chưa một dự án nào được thành hình, tất cả những siêu dự án vẫn chỉ là những… siêu sản phẩm trên giấy. Một thí dụ, ngày 12/3/2011, chính quyền tỉnh Phú Yên lấy quyết định thu hồi giấy chứng nhận đầu tư dự án Thành phố sáng tạo Nam Tuy Hòa do Tập đoàn Galileo Investment Group, Inc (Mỹ) đăng ký đầu tư với tổng số vốn 11,4 tỉ USD. Lý do được đưa ra là tập đoàn này không đủ năng lực tài chính để đầu tư dự án. Ngoài ra còn có những siêu dự án chưa thành hình khác như Khu lọc - hóa dầu Vũng Rô (trị giá trên 11 tỉ USD) mà chính quyền Phú Yên bị một doanh nhân Singapore bịp bằng cách mượn tiền của tỉnh để đền bù tượng trưng cho vài hộ dân rồi sau đó mang hết số tiền còn lại bỏ chạy ; Đặc khu kinh tế Phú Yên do tập đoàn Sama Dubai (Các tiểu vương quốc Ả rập thống nhất - UAE) đăng ký đầu tư hàng trăm tỉ đô la ( ?) với diện tích đầu tư dự án chiếm… 1/3 tỉnh Phú Yên rồi cũng biến mất.

Đối với những cấp lãnh đạo địa phương, không có đầu tư là không có bỏ tiền vào túi riêng, do đó phải bằng mọi giá tìm cho ra một nguồn tiền nào đó để bù đắp, bất kể từ đâu. Trước tiềm năng phát triển du lịch Miền Trung, Khu du lịch sinh thái núi Đá Bia là một cơ hội phải nắm bắt thật nhanh, nếu không thì những cấp cao hơn đến từ trung ương sẽ đến chiếm mất. Cái không may của Khu du lịch sinh thái núi Đá Bia là ở chỗ đó, nó nằm trong ống nhắm quyền lợi của các viên chức lãnh đạo cao cấp địa phương. Ai  cũng biết tổ chức Hội đồng công luật công án tại Bia Sơn là một tổ chức tào lao, mê tín dị đoan nhưng muốn chiếm đoạt tài sản của tổ chức này thì phải tạo ra những chứng cớ pháp lý để buộc tội, nghĩa là phải có tổ chức, có đảng viên và có tang chứng.

Sau 8 tháng điều tra, bộ phận chấp pháp tỉnh Phú Yên đã phịa ra những chứng cớ mà chính những người bị kết tội cũng không hiểu là gì như tổ chức phản động (công ty trách nhiệm hữu hạn Quỳnh Long), căn cứ địa (khu du lịch sinh thái Bia Sơn), tài liệu phản động và cương lĩnh (Cửu kinh Minh triết), vũ khí (19 kíp nổ để khai thác đá), dụng cụ truyền tin (10 bộ điện đàm talkie-walkie trong một khu vực rộng 481.000 m2), hai máy vi tính để liên lạc với nước ngoài (thực ra là để quản trị một công ty rộng lớn với hơn một trăm nhân viên), v.v. Tổng số tiền tịch thu hơn 84.000 USD  cũng chỉ bằng giá của một đám cưới hạng trung bình tại các thành phố lớn trong nước (khoảng 100.000 USD).

Thêm vào đó, những nhân viên quản trị công ty và những chức sắc của đạo công án công luật bị đặt cho những chức danh chính trị mà chính họ không hề nghĩ tới như trưởng ban đối nội, trong ban giám tra, trưởng ban nghi lễ, trưởng ban hoằng pháp, trưởng ban giáo khoa, trưởng ban tài chính, trưởng ban hồng vệ pháp, v.v. Những người đến nghe giảng kinh là bị kết tội là đồng lõa, gia nhập tổ chức phản động, trong đó có cả Việt kiều (dưới nhãn quan của chính quyền cộng sản Việt Nam, Việt kiều miền Nam là những con bò sữa và là những người phản động chưa bị truy tố).

Về những tội danh khác, chính những người bị kết án cũng không biết quốc ca, quốc kỳ quốc hiệu, thủ đô của quốc gia Đại Nam Kinh Châu này là gì và 72 tướng lĩnh của họ là ai, cơ quan điều tra của công an không đưa ra bằng cớ. Càng không hiểu hơn, tại sao bản cáo trạng ngày 28/9/2012 tố cáo Hội đồng công luật công án Bia Sơn là một tổ chức phản động hoạt động theo phương pháp bất bạo động (bất chiến tự nhiên thành) lại có tới 72 tướng lĩnh (có trình độ nào, cấp bậc nào và mỗi người chỉ huy bao nhiêu lính).

    Rõ ràng những chứng cớ để buộc tội những người dân hiền lành và chất phác làm việc trong Khu du lịch sinh thái nuí Bia Sơn tại Phú Yên là giả tạo, không thuyết phục. Ác độc hơn, mục đích của những bản án nặng nề vừa qua là để những người lãnh đạo chết trong tù và các cấp lãnh đạo địa phương có thể chiếm đoạt tài sản một cách miễn phí. Đây là một tội ác. Tên tuổi những người tham gia vào việc bắt bớ, giam cầm và kết tội những thường dân mộc mạc này được ghi rõ trên các văn bản luật pháp và báo chí, đó là những chứng cớ mà sau này nếu bị truy tố, tác giả hay đồng lõa những cuộc bắt bớ thường dân vô tội này rất khó chối cãi.

Qua vụ án này, còn ai dám bỏ tiền vào Việt Nam đầu tư để phát triển đất nước? Khi muốn chiếm đoạt, tất cả những công ty tư nhân đều có thể bị chính quyền cộng sản Việt Nam tố cáo là những tổ chức phản động. Nói tóm lại, một công ty tư nhân tại Việt Nam hiện nay là một tổ chức phản động chưa bị truy tố.

Nguyễn Văn Huy