29 July 2014

Thuế nuôi vịt

Văn Quang - Viết từ Sài Gòn ngày 27.7.2014

Thuế nuôi vịt

 
Nuôi vịt cũng phải đóng thuế

Đã cực khổ bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, người nông dân còn chóng mặt với các khoản phí.

Người dân ở vùng nông thôn đang phải gánh trên lưng quá nhiều loại phí, bên cạnh các loại thuế. Nhiều khoản thu do chính quyền địa phương tùy tiện đặt ra và gọi là vận động tự nguyện nhưng thật ra là ép đóng, ai không đóng thì khó... sống!

Gọi là "phí" nhưng trên thực tế đó cũng chỉ là một thứ thuế. Có những thuế kỳ lạ như kiểu thuế nuôi vịt. Nghe qua tưởng là chuyện tiếu lâm nhưng nó đã từng xảy ra. Cụ thể đó là chuyện ở xã Sơn Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Thanh Hóa. Ngoài ra còn phải đóng cho quỹ xây dựng trường chuẩn quốc gia, quỹ phụ cấp cán bộ...

Một số địa phương còn thông qua Hội Đồng Nhân Dân (HĐND) xã ấn định mức thu đối với từng hộ, từng khẩu, từng sào ruộng, từng vật nuôi... khiến người dân méo mặt, "Thông qua Hội Đồng Nhân Dân" xã có nghĩa là đưa ra cuộc họp của HĐND xã để các cụ giơ tay đồng ý cho hợp lệ rồi vịn vào đó thi hành, coi như ý kiến của dân. Nhưng người dân có đồng tình hay không lại là chuyện khác. Thông thường người dân không dám "có ý kiến" sợ bị trù dập nên cứ ngoan ngoãn nghe theo lời cán bộ cho nó yên thân. Bạn đọc đoạn sau sẽ hiểu rõ hơn về những biện pháp "trù dập" đó độc như thế nào.

Hộ và khẩu chỉ vì cái miệng ăn

Trước hết phải nói rõ những từ ngữ ở đây để bạn đọc cùng hiểu. Bây giờ người ta không dùng tiếng nhà hay gia đình nữa mà thay vào đó là "hộ." Chắc là ảnh hưởng bởi cái "hộ khẩu." Và cũng căn cứ vào cái miệng ăn nên gọi người trong nhà là "khẩu." Thí dụ "một hộ có 5 khẩu" tức là một gia đình có 5 người. Nghe qua mọi người cũng hiểu tất cả chỉ vì cái miếng ăn là trên hết, từ thời còn "bao cấp" chứ thời nay đô la mới là trên hết, song đã quen dùng danh từ cũ nên từ quan đến dân dùng luôn cho tiện.

 Một phụ nữ ở xóm Trà Dương, rà danh sách những người phải nộp thuế

Tại xóm Trà Dương, xã Quang Lộc, huyện Can Lộc, rất đông người dân hội họp ở hội quán để nghe lãnh đạo xóm (tức là ông trưởng xóm) phổ biến những khoản thu của năm nay. Danh sách những gia đình dân phải đóng "phí" được dán lên tường nhà hội quán. Ông bí thư xóm giới thiệu các khoản thu năm 2014 của xã, có quỹ xây dựng cơ bản thu "đầu khẩu" 150,000 đồng là cao nhất. (Tức là người chủ gia đình phải đóng tiền).

Còn những khoản thu khác như đóng quỹ an ninh quốc phòng 40,000 đồng/hộ, quỹ đền ơn đáp nghĩa 15,000 đồng/lao động, quỹ chăm sóc bảo vệ bà mẹ trẻ em 5,500 đồng/lao động, quỹ thiên tai 5,500 đồng/lao động, quỹ khuyến học 5,500 đồng/khẩu, quỹ tiêm phòng thu mỗi con trâu, bò, bê, nghé 25,000 đồng, mỗi con heo 10,000 đồng. Riêng quỹ hỗ trợ phụ cấp cán bộ đoàn thể xã, xóm, ngoài thu đầu khẩu 15,000 đồng còn thu thuế ruộng cứ 15,000 đồng 1 sào.

Nhà không có hạt thóc để ăn

Gia đình bà T. là "hộ nghèo" ở xóm Trà Dương. Bà T. kể nhà bà có bốn khẩu, làm 4 sào ruộng, năm nào cũng đóng hơn 2 triệu đồng tiền phí, tiền quỹ. Bà T. nhẩm sơ sơ đợt này phải nộp 750,000 đồng cho xã, hơn 200,000 đồng cho Hợp tác xã (HTX) nông nghiệp, hơn 400,000 đồng cho xóm. Đến đợt hai, hết vụ hè thu, xã không thu nhưng xóm và hợp tác xã lại "đè" vào khẩu và sào ruộng mà thu. Bà T. nói như khóc, "Chồng tôi bị bệnh não, hai đứa con đang đi học, để có tiền đóng các loại phí ngoài bán lúa tôi còn phải đi vay mượn. Đến tháng chạp trong nhà không có hạt thóc để ăn."

Người dân ở đây cho biết hộ nào đóng phí chậm sẽ bị xóm trưởng đọc lên loa phóng thanh nhắc nhở, hộ nào không chịu đóng thì lúc đi làm giấy tờ sẽ bị cán bộ gây khó. Ông V., ở xóm Trà Dương, cho rằng có một số quỹ xã thu khó hiểu. Như quỹ tiêm phòng, nhà ông nuôi hai con heo thịt chuẩn bị xuất chuồng, không tiêm phòng nhưng vẫn bị liệt kê vào để thu mỗi con 15,000 đồng. Hay chuyện đóng phí rải cát sỏi đường nội đồng, xóm thu 25,000 đồng/khẩu và 52,000 đồng/sào...

Nợ 750,000 đồng phí nuôi vịt

Anh Nguyễn Danh Thịnh, xóm Phúc Sơn, xã Sơn Lộc, huyện Can Lộc, cho biết năm nay xã có giảm thu một số quỹ so với mấy năm trước nhưng gia đình anh vẫn phải đóng đến 1.5 triệu đồng! Trong đó có những khoản thu hết sức vô lý. Chẳng hạn như quỹ bảo vệ gia súc, gia cầm ngoài thu 10,000 đồng/con còn thu 17,000 đồng/hộ, quỹ xây dựng trường chuẩn quốc gia năm nào cũng thu nhưng trường vẫn chưa đạt chuẩn, quỹ phụ cấp cán bộ xóm thu 36,000 đồng/khẩu, quỹ tang tế 4,000 đồng/khẩu...

Anh Thịnh nói, "Mấy năm trước chúng tôi đóng nhiều lắm như phí máy cày, máy tuốt lúa, phí nuôi vịt. Năm nay quỹ bảo vệ gia súc, gia cầm thu cả những hộ không chăn nuôi."

 Nuôi vịt phải đóng thuế

Xem danh sách đóng phí năm 2014, chị Đặng Thị Thảo ở xóm Phúc Sơn thấy khoản nợ phí nuôi vịt 750,000 đồng của gia đình chị vẫn còn đó, chị nói với cán bộ xóm rằng khi nào xã xóa khoản nợ này thì chị mới đóng đầy đủ các khoản khác.

Chị Thảo kể cách đây hai năm, người dân chăn nuôi vịt con phải nộp phí 1,000 đồng/con, vịt đẻ trứng nộp phí 2,000 đồng/con. Ban đầu gia đình chị nuôi đàn vịt sáu, bảy chục con thì còn cố đóng phí, nhưng khi nhân đàn vịt lên 600 con, khoản phí phải nộp lên đến 750,000 đồng/năm là quá lớn.

Biện pháp... cấm vận

Không nộp tiền thì không được chứng giấy, bị chặn bắt, làm khó dễ khiến tuyệt kế sinh nhai. Có người phải bán đất đóng thuế cho xã. Đau lòng hơn, gả bán được con mới có đồng tiền trả nợ chính quyền.

Trong giấy báo yêu cầu nộp tiền, nhiều xã ở huyện Phú Tân (An Giang) ghi kèm câu đe dọa "nếu không chấp hành sẽ bị xử phạt theo pháp luật." Và tại xã Hòa Bình, huyện Chợ Mới (An Giang) có lần cán bộ cấp xã đã xử theo "luật," nhưng là luật của địa phương tự làm ra.

Gia đình nào chưa nộp bất cứ loại thuế phí nào thường liên tục bị "mời lên mời xuống." Mời hoài mà chưa hiệu quả thì xã, ấp tổ chức đoàn đến từng nhà... thu gom. Có lần đoàn đi thu phí đê bao của xã đi thu thuế này của dân, nhưng dân không chịu nộp, cả đoàn bèn lao vào nhà xúc lúa của dân rồi xảy ra chuyện giành giật, xô xát khiến một phụ nữ có thai bị té ngã phải đi cấp cứu.

Nhưng cách hiệu quả nhất mà hầu như chính quyền xã mọi nơi đang áp dụng là biện pháp... "cấm vận": không ký xác nhận vào bất kỳ giấy tờ nào mà người dân cần khi họ còn thiếu thứ quĩ, phí nào, "Muốn ký giấy tờ gì phải nộp đủ phí," đó là luật bất thành văn gần như ở nhiều địa phương! Thường trước khi ký xác nhận cho ai, xã cho rà soát xem gia đình đương sự đã đóng đủ các khoản chưa. Cảnh khổ này nhan nhản khắp nơi.

Đầu tiên là ấp, xã không xác nhận những giấy tờ liên quan đến đất đai, thậm chí sổ đỏ (tức là sổ chứng nhận chủ quyền nhà đất) cũng bị giam lại, chỉ khi nào dân đóng đủ tiền mới giao.

Anh Lê Văn Bỉnh, tổ 21, Trung Bình 2, Vĩnh Trạch, kể khổ, "Tôi thiếu phí làm điện chiếu sáng, phí giao thông nông thôn 470,000 đồng. Phải vay nóng nộp đủ mới nhận được cái giấy chủ quyền đất. Làm giấy ủy quyền, làm hồ sơ đi xin việc, thi đại học, thi bằng lái, đi học đại học, trường nghề, tất tất đều thế."

Xóm 'nhiều cái không'

Tại Núi Sập (An Giang), đất đai cằn cỗi, từ khi cấm khai thác đá tại đây hàng trăm người bỏ đi nơi khác làm thuê. Ông Lâm Ngọc Trân, ấp Đông Sơn 1, than thở, "Mỗi lần về quê lại bị mời lên mời xuống bắt nộp các khoản phí riết bà con không dám về."

Tại bãi đá dưới chân núi Bà Đội, nơi có cả trăm gia đình dân ra đi từ Núi Sập xúm xít với những túp lều lụp xụp, rách nát được gọi là xóm... "nhiều cái không": không giấy tạm vắng tạm trú, con sinh ra không có giấy khai sinh và nhiều gia đình không có hộ khẩu. Việc cấm vận này đã nảy sinh tham nhũng.

Người dân nói trong nỗi nhẫn nhục cam chịu, "Không thể nào làm được các loại giấy tờ, không xin được con mộc, chữ ký của ấp, xã, người dân phải nhờ qua trung gian, từ đó cũng hình thành "cò" ký các loại giấy tờ, "Mỗi lần cần chúng tôi bỏ ít tiền nhờ người ta làm giùm." Có gia đình bán đất rồi bán nhà trôi dạt tha phương.

 Hình ảnh người phụ nữ gào khóc đòi lại xe kem từ tay 6 anh dân phòng

Nhiều gia đính đi tha phương thì gặp nhiều cảnh khốn đốn khác. Kiếm được cái xe cà tàng bán hàng rong cũng bị mấy anh dân phòng túm bắt tả tơi như vụ 6 anh dân phòng dằng xe của một người phụ nữ bán hàng rong xảy ra tại Quảng Ninh. Ngày 9-7 vừa qua hoặc vụ anh Tình bán hàng rong bị đè đầu bóp cổ tại tại khu chợ nằm trên đường D1 thuộc phường 25, quận Bình Thạnh, TP Sài Gòn.

Nhân viên trật tự bóp cổ người bàn hàng rong

Ốm đau vào bệnh viện thì nằm vật vờ ngoài hè hoặc ngay trên lối đi vệ sinh mà không ai thèm hỏi tới. Tóm lại người dân ở xóm ba bốn cái không này đi đâu ở đâu cũng chẳng bao giờ qua được nỗi khổ.

Thuế xe ôm sống được 3 tháng

Anh Tăng Văn Thắng, chạy xe ôm ở xã Đại Hải, huyện Kế Sách (Sóc Trăng), phân trần, "Nghề xe ôm nghèo rớt mồng tơi nhưng ấp cũng bắt đóng 150,000 đồng tiền... thuế xe ôm và 50,000 đồng tiền đền ơn đáp nghĩa." Cầm hai tờ biên lai trong tay, anh Thắng cho biết với số tiền ấy gia đình anh có thể mua gạo sống đến ba tháng, nhưng nếu không đóng thì sẽ không được chở khách đi đâu bởi bị cán bộ ấp, xã làm khó dễ.

Nếu như ở các huyện khác, phí xe ôm chỉ có một vài xã áp dụng thì ở huyện Thạnh Trị (Sóc Trăng) có trên 400 người chạy xe ôm phải đóng 20,000 đồng/tháng. Anh T.V.N., một lái xe ôm ở xã Vĩnh Lợi, huyện Thạnh Trị, cho biết, "Ruộng đất ở nhà quá ít nên tụi tôi mới đi chạy xe ôm kiếm chút rau cháo sống qua ngày nhưng cũng phải đóng tiền phí bến bãi và phí... đoàn viên xe ôm. Nếu không đóng khi đưa khách ra đến huyện sẽ bị lực lượng pháp chế (thanh tra giao thông) giữ xe lại."

Phải gả con gái cho Đài Loan mới trả hết nợ thuế

Chị Huỳnh Thị Nga nhà ở cặp mé sông thuộc ấp Ba Rinh, xã Đại Hải, nói như khóc, "Tôi chỉ kê hai chiếc bàn bán trà đá cho mấy chú xe ôm ngồi tránh nắng buổi trưa nhưng trong thông báo nộp thuế do UBND xã gửi, mục thuế môn bài ghi đến 300,000 đồng/năm."

Có 4.7 công đất, không đủ sống, cả nhà phải đi làm mướn, mò cua bắt cá kiếm gạo đắp đổi qua ngày, vậy mà từ năm 2000-2004 hộ ông Phan Văn Thành, tổ 6, ấp Trung Bình 2, Vĩnh Trạch, Thoại Sơn, An Giang, phải đóng ít nhất từ 2 triệu đồng/năm. Năm 2003, tổng cộng gia đình ông phải nộp 4,538,000 đồng; năm 2004 là 2,156,000 đồng.

Ngồi lật từng xấp biên lai, ông ngậm ngùi, "Năm trước đóng chưa xong, còn nợ thì lại tới các khoản phí năm mới. Cứ chất chồng, triền miên. Bao năm vẫn không sửa nổi căn nhà lá rệu rã!" Mỗi đợt đóng tiền như thế gia đình ông lại đi vay nóng, để rồi lâm nợ riết đành phải bán đất. Đã bán bớt đất trả nợ, năm 2006 gia đình ông Trần Văn Thanh vẫn còn nợ các khoản thu của xã hơn 3 triệu đồng, "Tôi bị bệnh tai biến ngồi một chỗ thế này, vợ làm mướn, không biết bao giờ mới trả dứt!" Khá nhiều gia đình đã phải bán bớt đất để trả nợ và để... giảm khoản phí nộp hằng năm, nhưng rồi vẫn còn nợ như ông Thành!. Có gia đình đến khi gả bán con cho người Đài Loan mới hết nợ.

Ngoài ra lực lượng xã ấp còn lập chốt chặn, tuần tra xét giấy nộp phí "giao thông nông thôn" đối với các phương tiện người dân dùng để kiếm ăn. Trên những con đường nông thôn chật hẹp ở Thoại Sơn, Phú Tân thỉnh thoảng xảy ra cảnh rượt truy đuổi bắt xe gắn máy khiến người dân rất bất bình mà đành trơ mắt đứng nhìn bà con mình bị hành hạ.

Dân chán ruộng, 'tấc đất tấc vàng' bị bỏ hoang

Đầu vụ không có nước, khi gieo cấy được lại bị mưa lũ làm ngập úng. Mọi công sức lại đổ xuống sông xuống biển đã khiến người nông dân ở nhiều xã của huyện Lộc Hà (Hà Tĩnh) không còn mặn mà với việc đồng áng. Tình trạng bỏ ruộng diễn ra tràn lan.

Trong thời gian này, khi về các An Lộc, Thịnh Lộc, Tân Lộc, Bình Lộc của huyện Lộc Hà, cả trăm ha đất ruộng vẫn chưa được người dân gieo cấy, dù mùa vụ hè - thu năm 2014 đã bắt đầu được khá lâu.

Trâu bò thoải mái thả rông trên những cánh đồng rộng lớn,
mà nguyên nhân là do lo sợ ngập úng, người dân không dám gieo cấy

Trên cánh đồng rộng lớn của xã Tân Lộc chỉ lác đác vài người làm đất, nhổ cỏ để chuẩn bị gieo cấy, còn lại nhiều thửa ruộng cỏ mọc um tùm. Không chỉ ở xã Tân Lộc, các xã kế cận như Bình Lộc, An Lộc, Thịnh Lộc cũng chung tình trạng. Theo những người dân nơi đây, khoảng 4-5 năm trở lại, dù đã cố gắng bám lại với nghề nông nhưng không có ăn mà chỉ có thua.

          Chị Nguyễn Thị Hằng phải đi làm  thuê cho người xã bên,
trong khi mình có ruộng mà không làm được

Đầu mùa thì không có nước gieo cấy, còn năm nào may mắn gieo cấy được ít sào thì một trận lũ cuốn phăng đi tất cả công sức.
 

Cũng chung tình trạng này, trong số diện tích 276 ha đất trồng lúa của xã Bình Lộc cũng đã có tới 40 ha bị bỏ hoang.

Ông Lê Văn Vượng, Trưởng phòng Nông nghiệp huyện Lộc Hà cho biết, "Cách đây khoảng 2-3 năm, trong các cuộc tiếp xúc cử tri, người dân đã nhiều lần phản ánh tình trạng này. Và huyện đã nhiều lần "đề xuất" với tỉnh về việc nạo vét kênh Hồng Tân cũng như hệ thống cống Cầu Trù, nhưng tỉnh chỉ mới tiếp thu chứ chưa có kế hoạch gì." Chắc các quan tỉnh… mắc bệnh hay quên!

Thuế giao thông nông thôn

Trong số những lệ phí mà người nông dân ở Quảng Nam, Đà Nẵng hiện phải đóng góp, nặng nhất có lẽ vẫn là phí giao thông nông thôn. Tùy theo từng địa phương mà loại phí này cũng được tính toán hết sức linh hoạt. Ông Tân, trưởng thôn An Tân (xã Hòa Phong, huyện Hòa Vang), cho biết, "Ở đây phí giao thông nông thôn được tính theo diện tích ruộng. Cứ một sào ruộng qui ra 10kg thóc, tương đương 15,000 đồng. Nhà tôi làm 4 sào thì lệ phí giao thông là 60,000 đồng/năm. Đất nhiều thì đóng nhiều." Cộng tất thảy các khoản phí, lệ phí khác, năm 2007 gia đình ông Tân phải đóng cho xã 106,000 đồng. Số tiền đó, theo ông Tân, dùng để trang trải cho việc sửa chữa và làm đường mới liên thôn. Nhưng không phải năm nào người ta cũng làm đường, ngược lại tiền lúc nào cũng thu đủ.

Tại nhiều xã của huyện Hòa Vang và Đại Lộc (Quảng Nam), người ta lại thu phí giao thông dựa trên số đầu xe gắn máy hiện có của mỗi gia đình. Cứ một xe gắn máy mỗi năm nộp 30,000 đồng. Ông Huỳnh Vinh, thôn Đông Phú, xã Đại Hiệp (Đại Lộc, Quảng Nam), tâm sự:

"Như nhà tôi cứ mỗi năm đóng hết 60,000 đồng cho cả hai xe. Vừa rồi giấy gửi về thông báo số tiền phải đóng trong năm 2006 lên đến 330,000 đồng. Hôm rồi lên xã xin ký giấy cho đứa con đi học nhưng không được chấp thuận vì cán bộ xã phát hiện chưa hoàn thành nghĩa vụ. Tôi phải chạy về bán tháo số lúa còn lại mới ký được giấy. Kiểu gì thì trong năm cũng phải lên xã một đôi lần: lúc thì ký, chứng giấy tờ vay vốn, lúc thì làm đơn xin tạm vắng cho con cái đi làm ăn xa... Vậy nên phải đóng đủ tiền mới chứng giấy." Không có giấy thì chỉ khỏi đi đâu được.

Nhiều địa phương có gia đình phải nộp tới 11 thứ thuế.

Chẳng hạn gia đình bà Nguyễn Thị Hà ở ấp Hiệp Trung, có 12 công đất, "mỗi năm phải đóng đủ thứ phí, tổng cộng thường từ 2 triệu đồng." Bà cúi mặt than trời, "Khổ lắm! Lúa ngoài đồng vừa trổ thì xã đã gửi giấy bắt đóng trong vòng năm ngày sau khi thu hoạch. Vừa gặt xong lo bán lúa ngay tại ruộng để có tiền nộp. Bằng không xã cứ mời lên mời xuống.

Không biết những vị "lãnh đạo" dân có nghe, có hiểu thấu nỗi khổ này của dân không? Nếu các quan lớn quan nhỏ từ địa phương đến trung ương chịu khó bắt chước các quan ngày xưa thỉnh thoảng đi "vi hành, thăm dân cho biết sự tình" chắc không xảy ra những cảnh này kéo dài từ mấy chục năm qua. Các quan có xe hơi bóng lộn, có tài xế lái, đi đến đâu cũng được tiếp đón long trọng từ ngoài cổng làng vào đến hội trường. Không lẽ vào đọc một bài diễn văn dài thoòng rồi lại hớn hở ra xe về báo cáo thành tích thôi sao? Mong rằng lề lối làm việc khoa trương gần như vô bổ này sẽ được chấn chỉnh để may ra tiếng kêu của dân thấu được đến bàn giấy "hoành tráng" chạm rồng trổ phương của các quan ở tất cả mọi cấp./-

Văn Quang

27 July 2014

NHÂN KỶ NIỆM 60 NĂM HĐ GENEVA 1954

NHÂN KỶ NIỆM 60 NĂM
HĐ GENEVA 1954

Thưa Quý Vị,
    
1.- Hiệp Định Geneva 1954 không có dính líu gì tới Liên Hiệp Quốc. Do vận động của Quốc tế: nước Nga, đại diện cho khối CS; và nước Anh, đại diện cho khối Tự Do… đứng ra làm đồng Chủ Tịch Hội Nghị cùng các phe lâm chiến. Trung Cộng không có chân trong LHQ, lần đầu tiên được tham gia hội nghị nầy. Văn kiện HĐ Geneva 54 không có chữ ký của ông TTK/LHQ. (Văn kiện Hiệp Định Paris 1973 chữ ký của ông TTK/LHQ). Vì thế không có tính cách ràng buộc phải thi hành.
   
 2.- Thực chất HĐ Geneva 54 chỉ thuần túy là một Hiệp Định "Ngưng Bắn" giữa hai phe lâm chiến ở Đông Dương :
     - Một bên là Quân Đội Liên Hiệp Pháp (Pháp,VN,Lào. Cambốt) do Pháp đại diện (Tướng Henri Delteil, Tổng Tư Lịnh QĐ/Liên Hiệp Pháp ở Đông Dương).  Đại diện VN là Ngoại trưởng Trần Văn Đổ chỉ tham dự cho có mặt.
     - Một bên là Quân đội Cộng sản (VM, Issarak, Pathet Lào) do Việt Minh đại diện (Tạ Quang Bửu, Thứ trưởng Bộ QP nước VNDCCH).
     - Hiệp Định nầy TẠM chia 2 nước VN làm hai từ vỹ tuyến 17, làm nơi tập trung chánh quyền và Quân đội của 2 phe. (Cambốt và Lào giữ nguyên trạng không có thay đổi).
     
3.- Trong phần Bản Tuyên Bố Cuối Cùng (không bắt buộc thi hành) có điều khoản DỰ TRÙ hai năm sau sẽ có Tổng Tuyển Cử giữa 2 miền để thống nhứt đất nước. Nhưng như đã nói, điều nầy KHÔNG BẮT BUỘC. Đó chỉ là một GỢI Ý, tùy theo THIỆN CHÍ và sự THOẢ HIỆP giữa 2 miền.
     Tuy nhiên, NẾU không thể tổ chức tổng tuyển cử thống nhứt được thì cứ kéo dài như 2 nước Triều Tiên…
     
4.- Tại miền Nam, nhân danh "Quyền Dân Tộc Tự Quyết", Thủ tướng Ngô Đình Diệm lúc ấy có quyền tổ chức cuộc TRƯNG CẦU DÂN Ý để lật đổ nhà vua Bảo Đại và thành lập nền CỘNG HOÀ… Nhưng việc tổ chức Trưng Cầu Dân Ý và thành lập nền Cộng Hoà phải được thực hiện một cách thực sự Tự Do Dân Chủ và công bằng, thể hiện đúng ý nguyện của toàn dân. Nhưng thật đáng tiếc :
     a.- Ông Diệm tổ chức Trưng Cầu Dân Ý đầy gian lận. Không cho  vua Bảo Đại về nước để trả lời những trước những cáo buộc của chánh quyền ông Diệm. Với kết quả 98,2% phiếu bầu cho ông Diệm rõ ràng là bịp bợm, gian lận.
     b.- Ông Diệm TỰ PHONG làm Tổng thống và KHAI SANH ra nền Cộng Hoà bất hợp pháp. Thử hỏi Ai bầu ông Diệm làm tổng thống hồi nào ?Ai cho phép ông Diệm thành lập nền Cộng Hoà bao giờ ?
     c.- Bắt chước chế độ "Độc Đảng CS" miền Bắc với Điều 4 Hiến pháp. Ông Điệm lén lút "ăn cắp" Dụ Số 10 của Bảo Đại đem ra xử dụng để "Độc Đảng Cần Lao". Có thể nói chế độ độc Đảng Cần Lao vô cùng tinh vi nguy hiểm hơn độc Đảng CS, vì còn kèm theo hai cái ách Công Giáo Trị & Gia Đình Trị !
   
5.- Bây giờ khi nói tới HĐ Geneva 54, Dân tộc Việt Nam ta không chỉ bị mắc cái HOẠ Cộng Sản, mà còn tròng thêm cái HOẠ Cần Lao. Bởi vậy, muốn xây dựng lại đất nước thành công TỰ DO, DÂN CHỦ, chúng ta chẳng những phải THOÁT cái HOẠ Cộng Sản mà còn phải thoát luôn cái HOẠ Cần Lao.
     a.- Muốn thoát HOẠ CSVN  thì phải diệt luôn cái GỐC của nó là giặc Tàu Khựa.
     b.- Muốn thoát HOẠ Cần Lao thì phải diệt luôn cái GỐC của nó là bọn giặc Đại Công Ty Đa Quốc Catô Roma. Điều nầy có nghĩa là : Người Công giáo VN phải noi theo gương sáng của người Công giáo Nhựt Bổn, tách ra khỏi sự kềm kẹp của bọn ác quỷ Vatican
     
Vatican ngày nay không còn là một Thánh Địa Thiêng Liêng của Cộng Đồng Dân Chúa trên hoàn vũ nữa! Vatican ngày nay đã bị cả thế giới khinh miệt, gọi đích danh là một Tổ Chức Tội Phạm Quốc Tế. Thậm chí chánh phủ Hoa Kỳ cũng sợ bị lây nhiễm ô uế, phải đóng cửa Toà Đại Sứ tại Vatican, dời qua sát nhập chung với TĐS tại Thủ đô Ý.
    
Như thế rõ ràng hiểm hoạ Cần Lao Vatican là CÓ THẬT. Chính Vatican & Cần Lao đã làm sụp đổ VNCH, nộp miền Nam cho CS Hànội năm 1975. Vatican còn tiếp tay CS Hànội vươn ra hải ngoại bằng cách khôi phục TU HỘI NHÀ CHÚA và thành lập Liên Đoàn Công Giáo Việt Nam (hay VC?) ở Hải Ngoại để nhuộm đỏ CĐVN sở tại bằng cách biến các nhà thờ thành Chiến Khu Trường Kỳ Chống Mỹ Cứu Nước, chửi Mỹ phản bội, đánh phá Phật Giáo cùng những người quốc gia chống Cộng. Đặc biệt giúp VC ổn định bằng cách đánh phá quyết liệt những phần tử CỘNG SẢN LY KHAI ở trong & ngoài nước! 
          
GÓP GIÓ 26-7-2014

22 July 2014

Đừng đùa dai với cuộc sống của người dân

Văn Quang - Viết từ Sài Gòn ngày 19.7.2014

Đừng đùa dai với cuộc sống của người dân

Trước khi tường thuật với bạn đọc về chuyện thời sự ở VN, tôi điểm qua vài nét ngắn gọn về World Cup vừa qua. Một World Cup khá đặc biệt so với những kỳ trước. Đến hôm nay World Cup chỉ còn là một dư âm vang vọng đâu đó trên các phương tiện thông tin. Những dự đoán đã có đáp số, cho nên những lời bàn "Mao Tôn Cương" của chúng tôi, ai đúng ai sai cũng chỉ còn là tiếng cười xòa như sau một chầu ăn sáng để tình thân càng được nối liền qua không gian và thời gian.

 Công nhân rách đành xem World Cup tại phòng trọ với chiếc Ti vi nhỏ.

Bên cạnh đó là hàng ngàn hình ảnh, hàng vạn tin tức phong phú, đôi khi trái ngược nhau như Messi có xứng đáng quả bóng vàng không, đội tuyển nào xứng đáng là đội hay nhất… ai muốn hiểu sao cũng được. Và nhiều trang báo có dịp câu khách bằng những hình ảnh "gợi cảm" của những nữ khán giả cuồng nhiệt để lộ vòng 1 vòng 2 cùng những nàng Wag's và vợ của các cầu thủ. Chẳng mấy khi độc giả được thưởng thức món ăn hấp dẫn như thế này đền bù lại 32 ngày thức đêm rời rã. Bây giờ trống trải quá, đôi khi có nhà còn tiếc nuối, bật truyền hình xem lại những trận đấu cũ rồi mới uể oải lao vào công việc.

Mọi người lại trở về với cuộc sống thường ngày, dường như có phần tẻ nhạt đi bởi đã quá quen với những đêm trắng hẹn hò với "cô tình nhân bóng đá." Nhưng rồi cái nhịp sống đời thường lại kéo những tín đồ túc cầu trở về với thực tại. Lại bon chen lo cho cuộc sống, lại tất bật với trăm công ngàn việc. Người ta lại quên đi giải túc cầu thế giới, World Cup 2014 chỉ còn là cái bóng mờ rồi lịm tắt. Cuộc đời là thế, có gì là vĩnh cửu đâu!

'Hậu World Cup' ở VN
Tuy vậy ở VN, cũng có nhiều gia đình VN vẫn còn mang "tai họa" bởi cô tình nhân bất trị World Cup gây ra, cô tình nhân không chỉ ở đầu đường góc phố, trong quán trọ mà chui vào mọi nhà, khuấy động cuộc sống đang yên lành, thậm chí nhiều gia đình tan nát, nhiều phong lưu công tử và ngay cả người lao động cũng tán gia bại sản ví cá độ bóng đá. 

Gái mại dâm Sài Gòn cũng "ăn theo" World Cup.

Từ đó kéo theo hàng loạt tệ nạn xã hội. Nào là chém giết, tự tử, trộm cướp, bắt cóc, thụt két, chiếm đoạt tài sản, lừa lọc, bệnh tật… Các cô gái "đứng đường, không chỉ ở Brasil mà còn lan cả đến những đầu đường góc phố ở VN. Vào quán café vừa xem bóng đá vừa cá độ, vừa được phục vụ từ A tới Z. Nhất cử tam tứ tiện.

Chuyện cá độ bóng đá ở VN nói hoài không hết, hậu quả của nó sẽ còn kéo dài sau nhiều ngày sau World Cup, chưa biết còn những "thảm họa" nào sẽ xảy ra.

  Mười ngày lên giá 2 lần, xăng tiếp tục tăng trên mức kỷ lục.

Sự nghèo đói cùng với vật giá leo thang, điện nước xăng dầu cứ tà tà lên giá, cụ thể như từ 8g tối ngày 7/7, giá xăng dầu tiếp với mức tăng cao nhất là 410 đồng/lít. Đây là lần thứ 2 liên tiếp giá xăng dầu được phép tăng, trong 10 ngày tăng giá 2 lần, xăng tiếp tục tăng trên mức kỷ lục. Cùng với nó, tệ nạn tham nhũng dầy đặc càng đẩy người dân vào chỗ khốn cùng. Xã hội VN rồi sẽ ra sao?

 Dễ dàng cá độ trên mạng bằng điện thoại hay máy tính bảng.

Nhưng thật ra chuyện cá độ không lạ, nó đã từng xảy ra ở hầu hết những kỳ World Cup trước đây. Tôi nghĩ không cần phải tường thuật lại từng chi tiết. Nó cũng giống nhau cả thôi, bạn đọc ở nước ngoài thừa sức tưởng tượng ra. Tất cả chỉ vì nạn cá độ. Bây giờ cá độ dễ dàng hơn, cứ leo vào Google tìm trang cá độ là có ngay, mọi sự đều dễ dàng và sẵn sàng kể cả có phiên dịch bằng tiếng Việt. Có bạn cam đoan rằng "100% quán cà phê đều có cá độ, không đúng cứ mang đầu tôi đi mà đá bóng." Chỉ có mấy anh chị em công nhân nghèo tụ tập xem bóng đá ở phòng trọ.

Bắt bớ giam cầm không phải là giải pháp tốt nhất
Khi mà "cả nước cùng cá độ" thì mọi cơ quan an ninh dù có tăng cường, có ra sức đến đâu thì cũng bó tay. Tuy rằng từ đầu mùa World Cup đến nay CA cũng đã bắt được khá nhiều vụ cá độ lớn. Có vụ cả ngàn người tham gia. Hơn 1,400 tỷ đồng ($66 triệu Mỹ kim) đã được chuyển vào tài khoản nhà cái để tham gia đặt cược trên trang M88.com. Có cả gia đình 10 người cùng điều hành đường dây cá độ.

Phương và cả gia đình cầm đầu đường dây cá độ tại H. Long Thành - Đồng Nai.

 Bốn dân ghiền cá độ bị bắt ở Hà Nội với số tiền hơn 6 tỉ đồng.

Nhưng thật ra bắt bớ chỉ là phải bắt, nếu bắt hết chẳng có chỗ đâu mà chứa. Tù ở VN nhiều lắm rồi, phải làm thêm chừng vài nhà tù to như 11 cái sân đá bóng ở Brasil may ra mới chứa hết. Nhưng chứa hết thì lấy cơm đâu mà nuôi tù, dù có cho ăn sắn, ăn khoai như kiểu "tù cải tạo" những năm 75-80 cũng chưa chắc đã đủ cho tù ăn. Và bắt bớ, giam cầm cũng chẳng bao giờ diệt hết được nạn cá độ, tù năm nay rồi sang năm lại cá như thường. Giải pháp bắt bớ giam cầm không thể giải quyết được vấn đế. Cần phải có một đạo luật rõ ràng về cá độ cũng như chơi xổ số. Nhưng nhiều năm trôi qua mà chính quyền vẫn còn treo lơ lửng như kiểu "quy hoạch treo" hành dân. Nhiều người cho rằng các ông cán bộ "đẻ ra luật" vướng vào thói đạo đức giả mà không nhìn thẳng vào sự thật. Mỗi đêm biết bao tỷ đồng chảy vào các… trang mạng để ra nước ngoài. Đó là điều đáng nói nhất với "hậu World Cup" ở VN.

Vấn đề Biển Đông
Trở lại chuyện thời sự ở VN hiện nay. Vấn đề Biển Đông vẫn là mối hiểm họa lớn nhất cho dân tộc. "Đại hãn Trung Quốc CS" vẫn cố tình ngang ngược không chỉ ở trên biển mà ngay trến đất liền. Tuy ngày 16-7 chúng đã di chuyển giàn khoan Hải Dương 981 đã ra khỏi vùng biển Việt Nam nhưng chưa thể tin một ngày nào đó chúng không trở lại hoặc sẽ dở trò ở một nơi khác. Bởi ngay trong ngày 16-7, Bộ ngoại giao Trung Quốc đã ra tuyên bố khẳng định không nên xem việc di chuyển giàn khoan Hải Dương 981 là một động thái rút lui hay vì lý do nước ngoài, đồng thời tiếp tục ngang ngược tuyên bố quần đảo Hoàng Sa là của Trung Quốc. Càng ngày chúng càng có nhiều hành động chứng tỏ rất rõ mộng bành trướng, thôn tính các nước láng giềng. Người dân VN không tin vào bất cứ sự tử tế nào hay sự "biết điều" nào của bọn CS Bắc Kinh nữa cả. Toàn dân một lòng không khoan nhượng dù một điều kiện nhỏ nào vô lý của kẻ thù, đồng thời đòi hỏi những người lãnh đạo đất nước cùng thể hiện rõ quyết tâm như vậy. Những cuộc gặp gỡ giữa môt số nhà lãnh đạo với người dân ở khắp nơi, mọi người đều bày tỏ thái độ dứt khoát, mạnh mẽ này. Hơn bao giờ hết, tinh thần dân tộc phải được đặt lên trên hết. Đó là tâm nguyện chung của toàn dân. Đi bất cừ nơi nào, bạn cũng có thể thấy rõ tâm trạng này.

Nhìn qua những vấn để nổi bật nhất trong đời sống hiện nay, chuyên đáng nói nhất là chuyện 9 lần vỡ ống nước khiến hàng triệu dân điêu đứng.

Tiếp tục đùa với cuộc sống người dân
Tôi dùng hai tiếng "tiếp tục" bởi đã có quá nhiều việc đã từng xảy ra. Ngoài những con đường hàng ngàn tỉ đồng, mới làm đã bị hư hại nặng khiến ngân sách tức là tiền đóng thuế của dân cứ rót vào tay những nhà thầu có thế lực như cái thùng không đáy. Nay lại đến chuyện xảy ra giữa thủ đô Hà Nội, bộ mặt của cả nước.

Vào rạng sáng 12/7, khi tai nạn lần thứ 8 vừa sửa được một ngày, đường ống nước sông Đà lại tiếp tục vỡ lần thứ 9. Mỗi lần ống vỡ, khoảng 70.000 gia đình dân phía Tây và Tây nam Hà Nội bị ảnh hưởng sinh hoạt nghiêm trọng 2-3 ngày.

Về nguyên nhân của những tai nạn liên tiếp này, Cục Giám định nhà nước về chất lượng công trình - Bộ Xây dựng cho rằng do chất lượng đường ống (bằng sợi thủy tinh) không đồng đều, có hiện tượng bong rộp, tách lớp. Một số chỉ tiêu cơ lý không bảo đảm dẫn đến suy giảm khả năng chịu lực từng đoạn.

Hơn nữa, trong khi thi công không bảo đảm, nhiều đoạn lẫn đá tảng, bê tông trong lớp cát đệm đường ống; khu vực đi qua hầm chui không có lớp bê tông bảo vệ làm giảm khả năng chịu tải trước tác động bên ngoài. Trách nhiệm trong việc để xảy ra sự việc trước hết thuộc về chủ đầu tư là Tổng Công ty cổ phần Vinaconex.

Vì thế Phó chủ tịch Hà Nội đã tỏ ra hết "kiên nhẫn" khi đường ống nước vỡ lần thứ 9. Phó chủ tịch Nguyễn Quốc Hùng đã mở cuộc họp khẩn vào chiều 12/7. Trong cuộc họp ông Hùng "cáu sườn" phát biểu: Mỗi lần đường ống nước Sông Đà bị vỡ, cuộc sống của hơn 70,000 gia đình, gần 1 triệu người bị đảo lộn. "Thành phố đã hết kiên nhẫn với Tổng công ty cổ phần Vinaconex, không thể chờ được đơn vị này khởi công tuyến ống mới và không thể để họ tiếp tục đùa với cuộc sống của người dân."

Thưa ông Phó chủ tịch, đáng lẽ ông phải nói là "đùa dai quá" mới đúng.

   Chỉ sau 5 năm đưa vào sử dụng, 8 lần đường ống dẫn nước sông Đà bị vỡ.

Ông bà ta nói "sự bất quá tam," hàm ý đừng để chuyện gì đó xảy ra quá nhiều lần, cùng lắm là ba lần thôi. Vậy mà đường ống dẫn nước sạch Sông Đà sau 6 năm sử dụng đã vỡ đến 9 lần. Mỗi lần vỡ ống nước hàng triệu người dân khốn khổ, khổ đến lần thứ ba thứ tư đã là đày đọa nhân dân rồi, vỡ đến lần thứ 9 thì đúng là đùa giai quá đấy. Không phải chỉ đổ lên đầu nhà thầu đã là xong mà chính quyền Hà Nội cũng phải chịu trách nhiệm với cuộc đùa dai này!

Nếu nhà các bạn ở thành phố, chỉ cần không có nước một ngày cùng lắm là vài ba ngày, các bạn sẽ thấy ngay nỗi khổ ấy như thế nào. Vợ con méo mặt, nhà cửa bẩn thỉu, vệ sinh… nhơm nhếch, các sở công sở tư nháo nhác, hôi hám không chịu nổi. Người ngợm quần áo lúc nào cũng nặng mùi, phố xá cũng bốc hơi ngột ngạt như địa ngục. Nhất là vào mùa nắng nóng như đổ lửa hiện nay tại miền Bắc VN.

Không có điện còn có máy phát điện thay thế chứ không có nước chẳng sở nào, nhà nào có "máy phát nước" cả. Tình hình rối rắm như vậy mà chính quyền chịu được đến lần thứ 9 thì đúng là chuyện lạ thế giới. Người ra chỉ chịu đựng cảnh thiên tai như sóng thần, bão táp, nhưng rồi lại nhanh chóng sửa chữa chứ không phải cảnh thanh bình trời êm gió lặng như ở Hà Nội mà chịu "thiên tai" này.

Phó chủ tịch Hà Nội cũng khẳng định: "Thành phố mất niềm tin vào Vinaconex và đã nhiều lần yêu cầu nhưng đơn vị này vẫn "lừng khừng," vì vậy Hà Nội sẽ chủ động đầu tư tuyến ống khẩn cấp. Còn Vinaconex tiếp tục nghiên cứu, đầu tư tuyến ống số 2 và nâng công suất nhà máy nước theo quy hoạch."


Vậy là chính quyền chịu thua cái "lừng khừng" của doanh nghiệp? Ông Vianmex là ông nào mà ghê gớm thế?

Cúp vàng chất lượng xây dựng hóa ra vàng giả
Xin thưa dó là một doanh nghiệp đã từng được nhà nước phong tặng cho danh hiệu cao quý "Cúp vàng chất lượng xây dựng Việt Nam." Đường ống này nằm trong hệ thống cấp nước sạch Sông Đà - Hà Nội do Tổng Công ty CP Xuất nhập khẩu và Xây dựng Việt Nam (Vinaconex) làm chủ đầu tư. Đây là đường ống dẫn nước độc đạo dài 47 km, đưa 220,000 m3 nước/ngày đêm từ Nhà máy Nước sạch Sông Đà (huyện Kỳ Sơn, tỉnh Hòa Bình) về đến Mỹ Đình (huyện Từ Liêm, TP Hà Nội) cung cấp nước sạch cho khoảng 70,000 gia đình dân thủ đô.

Như vậy, cuộc sống và sinh hoạt của lượng dân cư khổng lồ nói trên phụ thuộc rất lớn vào đường ống dẫn nước này. Vì thế, công trình được giao cho Vinaconex - một tên tuổi lớn trong ngành xây dựng - làm chủ đầu tư với tổng vốn $71 triệu Mỹ kim. Hai năm sau kể từ ngày chính thức vận hành, năm 2010, công trình được trao danh hiệu "Cúp vàng chất lượng xây dựng Việt Nam." Về bản chất, Vinaconex vẫn thụ hưởng những ưu đãi lớn từ ngân sách, lãi vay ưu đãi, những mối quan hệ và cơ chế thừa hưởng của một tổng công ty "con cưng".

Theo con số thống kê gần đây nhất, vốn nhà nước, thông qua Tổng công ty đầu tư kinh doanh vốn Nhà nước (SCIC) quản lý, đang chiếm tới gần 58% tại Vinaconex (57,79%).

Thế nhưng, đúng hai năm sau đó nữa, cúp vàng đã hóa thành vàng giả! Đầu năm 2012, đoạn ống qua xã An Khánh, huyện Hoài Đức, TP Hà Nội vỡ lần đầu tiên, ảnh hướng lập tức đến 40,000 gia đình dân trong khu vực. Từ đó, đường ống này vỡ thêm nhiều lần, đến hôm 10-7 thì vỡ lần thứ 8 và chỉ một ngày sau khi vùa sửa chữa xong thì vỡ nữa, lần thứ 9 (ngày 12-7). Dân la trời không thấu. Có gia đình phải bỏ về quê.

Đến bây giờ dư luận có quyền đặt câu hỏi, sau tới 9 lần vỡ và có thể sẽ còn vỡ nữa, tại sao các cơ quan chủ quản, cấp trên vẫn chỉ im lặng và không đưa ra bất cứ một hình thức kỷ luật nào? Đây là một điều rất khó hiểu và càng không thể chấp nhận được.

Trong một bài viết trên báo VN Express ngày 15-7 vừa qua, ông Đào Tuấn cho biết: Tại kỳ họp HĐND TP Hà Nội, Chủ tịch HĐND Ngô Thị Doãn Thanh đề nghị các đại biểu tái chất vấn phó Chủ tịch UBND TP về "sự cố" liên tiếp xảy ra đối với đường ống nước sông Đà, nhưng không có bất cứ ai phát biểu. Phải đến khi bà Thanh đề nghị lần thứ hai, mới có đại biểu ghi tên chất vấn, nhưng chất vấn cũng không liên quan gì đến đường ống Sông Đà. Người dân tự hỏi, vậy thì ở những phiên họp ấy, mối quan tâm của họ là cái gì? Nhờ các ông gọi là đại biểu dân trả lời giùm.

Vừa đá bóng vừa thổi còi làm sao quy trách nhiệm cụ thể được
Công ty này mà ở các nước khác chắc đã sạt nghiệp vì bị phạt, bị bồi thường thiệt hại cho hàng triệu dân, cho thành phố, cho các doanh nghiệp khác không sản xuất được vì không có nước. Nhưng ở VN, ông Vinaconex vẫn đứng trơ trơ, chỉ bị "quy trách nhiệm" một tí rồi nhà nước làm cái khác. Các quan chức cũng vẫn thản nhiên tại vị chỉ đưa ra những nhận xét và kết luận chung chung "cử kỳ đại khái" gọi là có, chứ chưa có cơ quan nào làm quyết liệt.

Với một công trình lớn, rất quan trọng, tiêu tốn lên đến hàng chục triệu Mỹ kim của dân, liên quan trực tiếp đến 70 ngàn gia đình dân mà chỉ giao duy nhất một đơn vị vừa thiết kế, vừa thi công, giám sát như vậy là điều rất bất thường. Có phải vì anh "vừa đá bóng, vừa thổi còi", cho nên khi xảy ra tai nạn lại không thể quy trách nhiệm cụ thể được.

Kế hoạch đầu tư khẩn cấp gần $47 triệu Mỹ kim làm đường ống thứ hai ứng cứu cho đường ống sông Đà đang được Hà Nội cân nhắc sau 9 lần vỡ vừa qua.

Sướng thật. Chẳng trách mấy ông chủ doanh nghiệp nhà nước cứ giàu lên và mỗi năm "sản xuất" ra vài chục ông tỉ phú, khiến cả thế giới hoa mắt.

300 người tỷ phú trong nhóm siêu giàu Việt Nam
Ngân hàng Thụy sĩ cho biết: Chưa hết giật mình với con số 200 người Việt siêu giàu với tài sản trị giá $30 triệu USD trở lên mà một ngân hàng của Thụy Sĩ đưa ra hồi tháng 9/2013, lại có thông tin số người siêu giàu Việt Nam sẽ tăng với tốc độ cao nhất thế giới trong 10 năm tới. Mức tăng được dự đoán lên tới gần 170%, với tổng số người siêu giàu lên gần 300 người. Nhưng chỉ có khoảng 20 người lộ diện, như vậy, số đại gia ẩn danh siêu giàu vẫn chiếm đến 90%. Họ là ai? Quan hay dân? Câu trả lời tuy khó mà dễ, người VN nào cũng có thể trả lời được.

Đó là một nghịch lý, trong khủng hoảng, số người siêu giàu Việt Nam vẫn tăng lên nhanh chóng với tốc độ tăng được dự báo đứng đầu thế giới trong 10 năm tới.

Hãy chờ xem trong vụ này có những đơn vị nào, quan chức nào bị truy cứu trách nhiệm cụ thể, nói rõ hơn là bị đưa ra tòa án xét xử và mong rằng tòa án xét xử công minh chứ không như xét xử kiểu phiên xử sơ thẩm 6 anh điều tra viên đánh chết người ở TP Tuy Hòa cách đây vài tháng.

Xới tung vỉa hè con đường đắt nhất hành tinh lên làm lại
Cũng ngay tại Hà Nội báo chí lại có phen la làng về chuyện lãng phí "Xới tung vỉa hè con đường đắt nhất hành tinh để làm lại." Vỉa hè được làm bằng gạch dễ vỡ, chất lượng công trình kém, mau hỏng. Không chỉ sử dụng vật liệu công trình kém chất lượng, phần bó vỉa hè dọc đường phố nhiều đoạn làm cao so với mặt đường, không hạ cốt mở lối cho người dân đi lại, dắt xe lên hè. Chính vì vậy, người dân ở đây buộc phải đặt cầu dẫn bằng sắt, bê tông để đi lại.Từ ngày 2/7, các đơn vị liên quan phải xới vỉa hè lên làm lại. Cuộc sống của nhiều người dân bị ảnh hưởng nặng nề.

Xới tung vỉa hè con đường "đắt nhất hành tinh" ở Hà Nội làm lại tốn kém hàng ngàn tỉ đồng.

Lãnh đạo Hà Nội tính toán, chỉ tính riêng 4 quận nội thành Hà Nội, trong 3 năm gầy đây mức đầu tư cho công tác vỉa hè đã lên đến gần 1 ngàn tỷ đồng. Bí thư Hà Nội đưa ra số liệu chứng minh: Đường Kim Liên – Ô Chợ Dừa (đường Xã Đàn) trước kia có mức chi phí rất đắt với chi phí 1 ngàn tỷ cho chiều dài con đường hơn 1 km. Nhưng đường đoạn Ô Chợ Dựa – Hoàng Cầu chỉ có 500 mét dài, mà mức chi phí lên đến 980 tỷ đồng. Bí thư Hà Nội cũng xác nhận thành phố luôn chi ra một khoản tiền rất lớn, nhưng đổi lại chất lượng vỉa hè thì rất kém. Vậy mà các quan chỉ đứng nhìn.

Hè phố Sài Gòn cũng bị đào xới vỉa hè liên tục
Vấn nạn đào đường này vốn là căn bệnh trầm kha của Hà Nội và cả ở TP Sài Gòn, thậm chí có những con đường, hè phố bị đào xới nhiều lần, khi đơn vị này vừa sửa xong thì lại có đơn vị khác đào lên để làm đường dây ngầm. Thế nên nhiều con đường, hè phố được đầu tư rất lớn khi xây xong cũng rất đẹp, nhưng chẳng bao lâu sau đó bị đào nát, vá chằng vá đụp, tạo nên gờ sống lổn nhổn, hay ổ gà, ổ voi.

Đường Nguyễn Du Sài Gòn cũng bị đào xới liên tục.

Một công nhân cho biết, công trình được thực hiện trên vỉa hè đường Nguyễn Du, đoạn từ ngã tư Nam Kỳ Khởi Nghĩa đến giao lộ CMT8 (dài gần nửa cây số). Điều đáng nói là vỉa hè đường Nguyễn Du đoạn này mới được làm lại cách đây vài năm, lề đường được tôn cao, thay mới bó vỉa, gạch lát…. Theo quan sát của người dân, hiện gạch lát vẫn còn mới, chưa có biểu hiện hư hỏng, màu sắc tươi sáng, vậy nên việc đập bỏ là sự lãng phí lớn.

Đúng là tiền của dân chẳng ai thương xót. Chỉ khổ cho dân nghèo è cổ ra làm để đóng mọi thứ thuế./-



Văn Quang

10 July 2014

Mơ Ước Thanh Bình

Mơ Ước Thanh Bình

Khi đất nước thanh bình,
Em sẽ nghe những con chim cu gáy.
Tiếng sáo diều ngân,
Và trời trong xinh đẹp vô cùng.

Khi đất nước chiến tranh.
Em chẳng nghe những con chim cu gáy.
Tiếng sáo diều tắt nghẹn,
Và bầu trời đe dọa đạn bom bay.

Khi đất nước thanh bình.
Dòng sông nước chảy lặng lờ.
Những rặng dừa lả ngọn.
Và lúa non xanh mướt tựa như thơ.

Khi đất nước chiến tranh.
Dòng sông mắt đỏ đục ngầu.
Những rặng dừa xơ xác.
Đạn pháo nào phá nát cả trời mơ.

Khi đất nước thanh bình.
Gái Hội Lim hát hò quan họ.
Giọng em xinh xinh quá gái làng quê.
Trai thành đô nô nức rủ nhau về
Để chiêm ngưỡng áo tứ thân  cổ kính.

Khi đất nước chiến tranh,
Gái Hội Lim quên câu quan họ.
Lo thóc gạo, lo cuộc đời bất trắc.
Trai thành đô lên đường ra mặt trận.
Có thương nhau xin hẹn thuở anh về.

Khi đất nước thanh bình,
Đám cưới nhà ai sao vui, vui quá.
Sen cốm được mùa,
Pháo ròn rã và tình say như men rượu.

Khi đất nước chiến tranh,
Người ta cưới nhau vội vã.
Hai họ nhìn đôi uyên ương lo sợ.
Nay cô dâu, mai cô phụ, ai ngờ?

Khi đất nước thanh bình,
Người ta rủ nhau du lịch.
Vườn quốc gia và bãi biển xanh chật ních.
Người lẫn người tận hưởng thú thiên nhiên.

Khi đất nước chiến tranh,
Người chen chúc nhau trong thành phố.
Đầy hầm, hào, hố, ụ phòng không.
Tránh đạn bom nghe tiếng hú coi chừng.
Hỏa tiễn nổ và xác người tan tác.

Khi đất nước thanh bình,
Thì trường học cũng thanh bình.
Giờ ra chơi bao em nhỏ tung tăng.
Cây phượng vĩ  cũng thấy đời hạnh phúc.

Khi đất nước chiến tranh,
Truờng về nơi sơ tán.
Lớp học là hầm sâu trong đất.
Giờ ra chơi lo sợ ngó trên đầu.
Kẻo máy bay địch dội bom lên trẻ nhỏ.

Khi đất nước thanh bình,
Đạo từ bi xa gần lan tỏa.
Buổi hoàng hôn thong thả tiếng chuông ngân.
Những buổi lễ ngàn vạn người tham dự.

Khi đất nước chiến tranh,
Chùa chiền vắng vẻ,
Nếu buổi lễ có người tham dự.
Cũng đề cầu cho chiến sĩ trận vong.
Tiếng chuông ngân sao buồn bã vô cùng.
Dù Phật độ cũng khôn ngăn tiếng khóc.

Chiến tranh, ôi vô cùng thảm khốc!
Kẻ điên rồ mới cổ vũ chiến tranh.
Kẻ dã man mới chủ tâm gây chiến.
Dù bất cứ lý do gì ngụy biện.
Xét cho cùng mộng tranh bá đồ vương.

Mơ thanh bình!
Và cầu nguyện hòa bình.
Giấc mơ tha thiết!
Dù con giun cái kiến.
Dù con nai, con ốc, con sò.


Đào Văn Bình
(California ngày 9/7/2014)

06 July 2014

Chiến Tranh Lạnh Nga-Mỹ Lù Lù Trước Mắt

Chiến Tranh Lạnh Nga-Mỹ Lù Lù Trước Mắt

Khi cuộc khủng hoảng Ukraine nổ ra, sau cuộc trưng cầu dân ý ngày 16/3/2014, Nga sát nhập Crimea và 40,000 linh Nga tập trận sát biên giới phía đông Ukraine. Mỹ và NATO đã phản ứng quyết liệt bằng biện pháp cấm vận làm Nga kiệt quệ mà vẫn không nao núng khiến các nhà bình luận Mỹ lẫn Âu Châu tiên đóan về sự tái xuất hiện của cuộc Chiến Tranh Lạnh tức cuộc đối đầu Nga-Mỹ thời Liên Bang Xô-viết khiến thế giới chia đôi với nguy cơ chiến tranh nguyện tử. Đã có lúc các chiến lược gia Hoa Kỳ hối thúc Ô. Obama lại phải "Xoay Trục" tức dồn hết lực lượng từ Á Châu về Âu Châu để đối phó với Liên Bang Nga.  
 

Thực ra thì sự căng thẳng Nga-Mỹ có từ thời Ô. Bush Con với việc thiết lập hệ thống phòng thủ phi đạn. Vào ngày 23/11/2011 VOA tiếng Việt loan tin, "Hoa Kỳ nhắc lại rằng hệ thống phòng thủ phi đạn hoạch định cho châu Âu, nhắm vào Iran, sẽ không đe dọa đến khả năng phòng thủ phi đạn chiến lược của Nga. Tổng thống Nga Medvedev hôm qua cảnh báo rằng Moscow sẽ có các biện pháp phản hồi chống lại hệ thống của Hoa Kỳ đang được khai triển với NATO."    

Rồi khi cuộc khủng hoảng Syria bùng phát, Nga đã phủ quyết một nghị quyết của LHQ do Mỹ đề xướng nhằm thiết lập Vùng Cấm Bay để lật đổ Ô. Asad, một đồng minh của Nga. Cảng Tartus của Syria là nơi Nga có căn cứ hải quân duy nhất tại vùng Địa Trung Hải. Nếu mất Syria thì Nga hòan tòan bị cô lập về hải quân. Hoa Kỳ đã hội họp với "chính phủ lưu vong" Syria nhiều lần và dự trù viện trợ cho phiến quân Syira 500 triệu về huấn luyện và trang bị vũ khí với quyết tâm lật đổ chính quyền của Ô. Asad cho dù ông này đã tuân thủ lệnh của Mỹ phá hủy tòan bộ kho vũ khí hóa học.  

Cuộc khủng hoảng Ukraine chỉ là giọt nước làm tràn đầy ly nước và lời tiên đoán về cuộc đối đầu Nga-Mỹ được mệnh danh là Chiến Tranh Lạnh nay đă thành hiện thực. Vào ngày 21/5/2014 Nga- Trung Quốc đã ký ký thỏa hiệp khí đốt lịch sử 400 tỷ tại Thượng Hải để khởi đầu liên minh. Tờ Thanh Niên Online ngày 2/7/2014 đưa tin, "Tổng Thống Nga Putin ngày 1/7/2014 cho rằng liên minh giữa Nga và Trung Quốc có thể trở thành đối trọng với Mỹ nhằm thống lĩnh thế giới. Ông Putin cũng lên án Mỹ đã tái khởi động chính sách thời Chiến Tranh Lạnh nhằm kiềm chế Nga". Ông Putin nói, "Hôm nay chúng ta có thể nói rằng sự liên kết vững chắc giữa Nga-Trung Quốc đã được hình thành trên trường quốc tế, hoạt động dựa trên nền tảng các quan điểm chung về vấn đề toàn cầu và các vấn đề khu vực". (Tờ Moscow Times dẫn lời ông Putin phát biểu vào ngày 1/72014)   

Sau khi Liên Bang Xô-viết xụp đổ, Nga suy yếu. Việc Mỹ dồn ép và coi thường quyền lợi sinh tử của Nga song song với việc NATO tìm cách lấn dần tới biên giới của Nga và nhất là những biện pháp cấm vận của Mỹ đã khiến Nga tìm đường thóat hiểm bằng cách liên minh với Hoa Lục. Như thế thời kỳ Chiến Tranh Lạnh chấm dứt năm 1991 nay bùng phát do chính sách ngọai giao của Mỹ có từ thời Ô. Bush Con và Bà Hillary Clinton lãnh đạo dưới thời Ô. Obama.    

Đứng về mặt lý luận thực tiễn chính trị mà nói nếu Mỹ dồn ép hoặc kiềm chế Hoa Lục thì Nga sẽ giữ vị thế trung lập để hưởng lợi - dù Hoa Lục có muốn liên minh với Nga chưa chắc Nga đã đồng ý. Nhưng nếu Mỹ dồn ép Nga thì Nga sẽ tìm đường sống bằng cách liên minh với Hoa Lục và lúc đó Hoa Lục "mừng hết lớn" vì Hoa Lục đang cần vũ khí tối tân từ Nga, và quan trọng hơn nữa Hoa Lục đang đối đầu với Mỹ và muốn bá chủ Biển Đông. Thay vì theo sách lược "Đông hòa Tôn Quyền, bắc cự Tào Tháo" các chiến lược gia Hoa Kỳ theo sách lược "Đông choảng Tôn Quyền, Bắc uýnh luôn Tào Tháo" tức mở hai mặt trận, đối đầu với hai đại cường cùng lúc.    

Liên minh Nga-Trung Quốc sẽ là mối nguy cho Nhật Bản. Nếu vì "ô dù che chở" của Mỹ mà Nhật Bản tiếp tục duy trì cấm vận Nga do vụ Ukraine thì Nhật Bản sẽ phải đối đầu với hai láng giềng khổng lồ đang có tranh chấp lãnh thổ với mình. Nếu Nhật quá chiều lòng Mỹ thì an ninh của Nhật lâm nguy mà Nhật không sao đối phó nổi, ngọai trừ khôn khéo biết từ chối tức "How to say No" với những áp lực cấm vận Nga của Mỹ. Cũng trong ngày 2/7/2014, theo hãng thông tấn ITAR-TASS, trong cuộc họp với các vị đại sứ của Nga, Tổng Thống Putin đã đề cập đến chính sách ngoại giao trong khu vực Châu Á và tuyên bố sẽ phát triển quan hệ với Nhật Bản và Nhật Bản cũng rất quan tâm tới lời phát biểu này. Đây là lựa chọn khó khăn của Nhật Bản giữa áp lực của đồng minh Mỹ và sự an nguy của đất nước mình. Trên thực tế, Nhật Bản có thể quan hệ tốt với Nga nhưng khó lòng quan hệ tốt với Hoa Lục.    

Tình hình thế giới ngày hôm nay vô cùng phức tạp, với sự trỗi dậy mạnh mẽ của Hoa Lục, thật nguy cho nước Mỹ và thế giới nếu tổng thống Mỹ không có tầm nhìn chiến lược. Ô. Obama không phải là nhà lãnh đạo có tầm nhìn chiến lược toàn cầu. Còn Bà Hillary Clinton thì bị chính các nhà bình luận Mỹ phê bình là hành động ngọai giao bằng cảm tính thương- ghét hơn là lợi ích chiến lược và lời phát biểu thường gây tranh cãi. Nhà ngọai giao tài giỏi phải biết gạt bỏ tình cảm thương-ghét và ý nghĩ thầm kín riêng tư của mình và đặt quyền lợi tối thượng của đất nước lên trên hết. Cái tối kỵ của nhà ngọai giao là nói năng "bộc trực" theo kiểu Trương Phi và xúc phạm cá nhân, chạm tự ái các nhà lãnh đạo khác trên thế giới. Bởi vì khi xúc phạm tới vị lãnh đạo của một quốc gia nào đó nó có thể biến thành tự ái quốc gia và gây đổ vỡ ngọai giao, thâm thù giữa hai nước. Quan sát những họat động ngọai giao quốc tế chúng ta thấy Ô. John Kerry chưa phải là nhà ngọai giao tài giỏi nhưng ít ra ông không  phạm phải những lỗi lầm như Bà Hillary Clinton. Còn Ngoại Trưởng Nga Sergei Lavrov - trong khi nước Nga đang phải hứng chịu những đe dọa cùng  áp lực dồn dập từ Mỹ và NATO nhưng ông nói năng rất chừng mực, trình bày rõ vấn đề nhưng chưa bao giờ có những phát biểu quá khích như các tổng thống của Ukraine, thủ tướng Cameron của Anh và không hề xúc phạm hay chạm tự ái các nhà lãnh đạo Mỹ và Âu Châu. Theo tôi, Ô. Sergei Lavrov là nhà ngọai giao tài giỏi đang cùng ô. Putin lèo lái nước Nga trong cơn thử thách lớn lao và có thể xoay chuyển vận mệnh thế giới. Xin nhớ cho trên hành tình này người ta ngán sợ sức mạnh của Mỹ nhưng không phải nước nào cũng thích Mỹ. Việc Nga liên minh với Hoa Lục để đối đầu với Mỹ sẽ ảnh hưởng đến toàn thế giới:

1) Ở Âu Châu, bắng lợi thế cung cấp khí đốt và nhập cảng vũ khí cùng ngọai thương, Nga theo thế "Liên Hòanh" của Trương Nghi làm sói mòn hoặc giảm thiểu áp lực của thế "Hợp Tung" NATO của Âu Châu. Liên minh Nga-Trung Quốc sẽ làm Âu Châu lo sợ hơn cho nên Âu Châu phải chạy đua vũ trang tốn kém hoặc tìm cách đưa NATO vào sát biên giới Nga do đó các nước nhỏ có biên giới với Nga sẽ trở thành "bãi chiến trường" điển hình như Ukraine. Cuộc khủng hoảng Ukraine sẽ triền miên không dứt trừ phi Ukraine t "trung lập". Trong bối cảnh Âu Châu chưa ra khỏi cuộc khủng hoảng kinh tế mà phải chạy đua vũ trang hoặc đóng góp tài chính thêm hoặc tăng quân cho NATO chưa chắc đã được người dân Âu Châu ủng hộ. Hiện nay người dân Anh đang có khuynh hướng ra khỏi Liên Hiệp Âu Châu. Tháng 9 tới đây nếu cuộc trưng cầu dân ý thành công thì Scotland sẽ tách ra khỏi Vương Quốc Anh và trở thành độc lập lúc đó nước Anh chì còn phân nửa và khó lòng giữ ngôi vị cường quốc.    

2) Ở Trung Đông, Nga sẽ liên kết với các nước như Iran, Iraq và kiên trì bảo vệ đến cùng TT. Asad của Syria để từ từ suy yếu vị thế bá chủ của Mỹ tại vùng dầu lửa. Hiện nay Iran đang xuất cảng xe hơi qua Nga và tiến hành đàm phán "đổi dầu lấy hàng" với Nga để tránh các biện pháp cấm vận của Tây Phương. Còn Iraq nhập cảng phi cơ chiến đấu từ Nga để đối phó với lực lượng ly khai Sunni.    


Ở Trung và Nam Mỹ, Nga sẽ tăng cường hợp tác với các nước đang chống Mỹ như Cuba, Nicaragua, Venezuela, Ecuador và Argentina. Hiện nay Nga đã liên kết với Brasil trong khối kinh tế BRICS bao gồm Brasil, Russia, India, China và South Africa có khuynh hướng thóat ra khỏi sự thống ngự của đồng dollar Mỹ.   

3) Đối với Bắc Hàn,vào ngày 27/3/2014  hãng thông tấn Triều Tiên KCNA đưa tin một phái đoàn Nga do Ô. Alexander Galushka- Bộ trưởng Bộ phát triển Viễn Đông dẫn đầu đã tới thăm Triều Tiên và có cuộc gặp với Thủ tướng Pak Pong-ju để bản về hợp tác thương mại, kinh tế, khoa học và công nghệ. Hiện nay Mỹ rất cần Nga trong cuộc khủng hoảng ở Bán Đảo Triều Tiên. Việc Nga tăng cường hợp tác với Bắc Hàn khiến Bắc Hàn tự tin hơn trong việc phát triển vũ khí hạt nhân, gây khó khăn rất lớn cho Nam Hàn và Nhật Bản là hai đồng minh chí cốt của Mỹ tại vùng này.   

4) Đối với Ấn Độ, nước có số dân khổng lồ đứng thứ hai thế giới vẫn tiếp tục là hợp tác chiến lược của Nga về các mặt chính trị, thương mại và vũ khí. Dù Ấn Độ hợp tác chặt chẽ với Mỹ để cùng ngăn chặn Trung Quốc nhưng Ấn Độ tin cậy Nga hơn vì Nga chưa bao giờ là kẻ thù của Ấn Độ trong khi Mỹ đã cấm vận Ấn Ðộ 30 năm kể từ vụ thử vũ khí hạt nhân năm 1974 và một loạt vụ khác năm 1998. Dĩ nhiên Ấn Độ luôn giữ vị thế trung lập tức không theo phe nào trong các vấn đề quốc tế. 

5) Còn Đông Nam Á luôn nằm trong sách lược Viễn Đông của Nga. Nga sẽ tăng cường hợp tác toàn diện với các nước Đông Nam Á mà Việt Nam là trọng điểm cho sách lược này. Tháng Ba, 2014 Voice of Russia loan tin, "Ông Igor Korotchenko- tổng biên tập tạp chí Quốc Phòng của Nga cho biết, Không chỉ hạm đội Nga mà thôi. Hiện giờ đang tiến hành đàm phán song phương Nga-Việt về việc cho phép máy bay tiếp dầu của Nga sử dụng sân bay Cam Ranh để đảm bảo hoạt động tầm xa của hàng không Nga. Các cuộc đàm phán tương tự đang được Nga tiến hành với Việt Nam, cũng như với Cuba, Venezuela, Singapore và một số nước khác."
 
Nhận Định:

Bối cảnh của Chiến Tranh Lạnh ngày hôm nay không còn là cuộc đối đầu về "chủ nghĩa" như xưa mà chỉ là sự xung đột quyền lợi giữa các cường quốc Nga-Mỹ-Trung Quốc mà thôi. Kinh nghiệm đau thương từ thời Chiến Tranh Lạnh Mỹ-Xô-viết cho các nước nhỏ bài học xương máu là đứng vào phe nào cũng chết. Do đó sẽ không còn cái cảnh các nước nhỏ như Úc Châu, Tân Tây Lan, Phi Luật Tân, Nam Hàn, Thái Lan gửi quân tham chiến rồi được trả lương theo lệnh của "anh hai". Ngày nay hầu hết các quốc gia đều độc lập tự  chủ, nước nào cũng muốn ổn định để phát triển. Gây thù chuốc oán làm chi cho mệt? Do đó nếu có nổ ra chiến tranh Nga-Mỹ thì Mỹ sẽ chiến đấu đơn độc hoặc cùng lắm với sự liên minh của NATO mà hăng máu nhất phải kể Anh,

Cuộc Chiến Tranh Lạnh Mới cũng sẽ tác động tới bầu không khí chính trị và gây bất ổn tòan cầu. Nếu liên minh Nga-Trung Quốc mạnh lên, chắc chắn thế giới Ả Rập hoặc các quốc gia Hồi Giáo có khuynh hướng chống Mỹ sẽ dựa vào liên minh này. Với viễn ảnh đó - thế giới đã nát lại càng thêm nát. Có thể lúc đó do bản năng sinh tồn, một phong trào phi liên kết sẽ tái sinh và nở rộ. Cũng có thể một số quốc gia không muốn dính vào chuyện "gió tanh mưa máu" sẽ đơn phương tuyên bố trung lập - tức gửi cho các "ông kẹ" một message "Em lạy các bác! Xin các bác để nhà em yên để em lo cho dân cho nước của nhà chúng em!" Việc Bà Park geun-Hye - Tổng Thống Nam Hàn, một đồng minh chí cốt của Mỹ tiếp đón Ô. Tập Cận Bình ngày 3/7/2014 cho thấy không một nước nhỏ nào muốn làm mất lòng các đại cường trừ phi nước họ bị đại cường đe dọa, xâm lấn.

Trong bầu không khí căng thẳng của Chiến Tranh Lạnh Mới Nga-Mỹ - có thể Ô. Obama hoặc một tổng thống kế nhiệm của Mỹ sẽ nói một câu "xanh rờn" như Ô. Bush Con tuyên bố trong cuộc xâm lăng Iraq, "Nếu không theo Mỹ là chống Mỹ". Nhưng theo Mỹ thì gây thù chuốc oán với Nga, Trung Quốc. Còn theo Nga thì gây thù chuốc oán và lãnh đòn cấm vận chí mạng của Mỹ. Thôi thì "lửng lơ con cá vàng" hay "half and half" tức 50% theo ông Mỹ, 50% theo ông Nga, giống như Thái Lan 50% theo Mỹ, 50% theo Trung Quốc… cho chắc ăn. Nhưng chính sách "đu giây" này khó lắm đó. Thiếu bản lãnh thì mất mạng như chơi. Muốn trung lập thì toàn dân phải đòan kết và chính quyền phải mạnh để thống nhất ý chí. Nếu đất nước chia rẽ thì ngọai bang sẽ khóet sâu khủng hoảng và đưa tới biểu tình lật đổ, đảo chính để thiết lập một chính quyền thân Mỹ, thân Nga hoặc thân Tàu hoặc đất nước phải chia cắt.

Năm xưa Ban AVT có bài hát khôi hài dí dỏm, " như hai cô ca sĩ có thương nhau bao giờ" sau đổi thành "như Nga với Mỹ có thương nhau bao giờ" sao mà đúng thế? Thực ra không phải chỉ có Nga-Mỹ mới ghét nhau mà bất cứ một đại cường nào cũng chẳng bao giờ "thương" một đại cường khác. Nguyên do đại cường nào cũng muốn mình bá chủ. Mỹ đang là bá chủ thế giới và lúc nào cũng muốn duy trì ngôi vị ấy muôn đời. Nga thì muốn phục hồi uy thế và sức mạnh của thời Liên Bang Xô-viết. Còn Hoa Lục thì đang muốn vươn lên để giành ngôi bá chủ với Mỹ. Trong cuộc tranh giành ngôi vị "võ lâm chí tôn" đó, ông nào cũng muốn liên kết đồng minh hoặc dụ dỗ, lôi kéo các nước nhỏ vào phe mình. Do đó trong cuộc "trâu bò húc nhau, ruồi muỗi chết" sắp tới đây, nước nhỏ nào không có bản lãnh hoặc thiếu suy tính sẽ tự chuốc lấy tai họa.    

Trong cái thế giới Ta Bà đầy Tham-Sân-Si và vọng động này, nhân lọai chỉ tạm yên khi nó là một thế giới đa cực - trong đó các đại cường kiềm chế lẫn nhau, không ai làm bá chủ cả, biết tôn trọng các quyền lợi sinh tử/lợi ích cốt lỗi của nhau, quyết tâm bảo vệ sự độc lập và tòan vẹn lãnh thổ của các nước nhỏ và đừng "ngồi xổm" lên luật pháp quốc tế. Thiếu một trong những yếu tố đó thì "thiên hạ đại lọan" và đó là chuyện muôn đời có từ thời Ông Bành Tổ đến giờ./-    

Đào Văn Bình
(California ngày 4/7/2014)